Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Không ai biết ngoại trừ Chúa

Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 1: 12-16

“Khi đã bị đày qua nước Ba-by-lôn, thì Giê-chô-nia sanh Sa-la-thi-ên; Sa-la-thi-ên sanh Xô-rô-ba-bên; Xô-rô-ba-bên sanh A-bi-út; A-bi-út sanh Ê-li-a-kim; Ê-li-a-kim sanh A-xô. A-xô sanh Sa-đốc; Sa-đốc sanh A-chim; A-chim sanh Ê-li-út; Ê-li-út sanh Ê-lê-a-xa; Ê-lê-a-xa sanh Ma-than; Ma-than sanh Gia-cốp; Gia-cốp sanh Giô-sép là chồng Ma-ri; Ma-ri là người sanh Đức Chúa Jêsus, gọi là Christ.” (BTT)

Biến cố người Do Thái bị trục xuất và lưu đày sang Ba-by-lôn là một chương đáng xấu hổ trong lịch sử của Y-sơ-ra-ên. Đó là sự trừng phạt của Đức Chúa Trời dành cho  một dân tộc đã từ chối phục tùng Ngài. Nhưng đó chưa phải là đoạn kết vì Đức Chúa Trời đã hứa sẽ mang họ trở lại sau 70 năm (Giê-rê-mi 29:10-11). Một nhân vật quan trọng trong cuộc hồi hương này là Xô-rô-ba-bên, người dẫn đầu hơn 42.360 người Do Thái trong ba làn sóng trở về đầu tiên. Sinh ra trong cảnh lưu vong, ông được Si-ru, vua Phe-rơ-sơ (Ba Tư) tin tưởng và có khả năng đặt nền móng cho đền thờ thứ hai ở Giê-ru-sa-lem. Nhưng những gì ông đã làm chưa trọn vẹn  và vì vậy cần những nhân vật khác như E-xơ-ra và Nê-hê-mi tiếp tục đưa dân chúng quay trở lại để vâng giữ luật pháp theo giao ước với Đức Chúa Trời.

Chúng ta không biết được chín người tiếp theo trong phả hệ là ai. Kinh Thánh không đề cập đến họ. Họ có mục đích khi trở thành tổ phụ của Đức Chúa Jêsus Christ, nhưng họ không có vinh quang nào cả. Ngay cả vai trò đặc biệt của Giô-sép là trở thành người bảo vệ Con Đức Chúa Trời, cũng chỉ được đề cập trên phương diện chức năng mà thôi. Chúng ta biết thêm về Ma-ri qua sách Phúc Âm Lu-ca, nhưng vai trò của bà cũng chỉ giới hạn ở mức độ là mẹ thuộc thể của Đấng Mết-si-a. Bạn thấy đấy, phúc âm không phải là tin lành về Xô-rô-ba-bên, Giô-sép hay Ma-ri; nhưng là tin lành về việc Chúa Jêsus, Đấng Mết-si-a trở thành Cứu Chúa của cả thế gian.

Chúng ta thường thích tôn vinh con người: chúng ta có những anh hùng và gương mẫu để noi theo. Chúng ta thậm chí còn muốn trở thành anh hùng của một ai đó. Nhưng so với Chúa Jêsus, chúng ta không có vinh quang nào của chính mình cả. Ngay cả những hành động tốt nhất của chúng ta cũng giống như giẻ rách bẩn thỉu (Ê-sai 64:6). Nhưng chúng ta được Đức Chúa Trời biết đến, và theo một cách tuyệt vời nào đó, Ngài dệt những câu chuyện nhỏ của chúng ta thành câu chuyện lớn của Ngài – không phải để chúng ta được tôn vinh– nhưng để chúng ta và những người khác đầu phục Chúa Jêsus (Phi-líp 2:9-11). Mặc dù tất cả những người yêu mến Ngài  đều sẽ được dự phần vào sự vinh hiển của Ngài (Rô-ma 8:17), nhưng đó không phải là vinh quang cá nhân, bởi tất cả đều thuộc về Chúa Jêsus (Khải Huyền 5:11-14). Vì vậy, trong thời đại của danh vọng, đừng tìm cách để được người ta biết đến. Hãy chấp nhận rằng Chúa biết bạn và tương lai của bạn không phụ thuộc vào những gì bạn có thể làm, nhưng là tin tưởng vào những gì Chúa Jêsus Christ đã làm cho bạn.

Lạy Đức Chúa Trời toàn tri, con cảm ơn Ngài vì Ngài biết tất cả mọi việc, và biết con. Xin tha thứ cho con vì muốn tìm kiếm vinh quang cho riêng mình, bởi con biết rằng tất cả vinh quang thảy thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ. Xin giúp con sống và làm việc để ngợi khen và tôn vinh Ngài. Trong danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen.

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn