Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Phép lạ từ lời cầu nguyện

Chẳng bao lâu sau thế chiến thứ II, một thiếu phụ trông dáng mệt mỏi bước vào một tiệm tạp hóa và hỏi xin người chủ tiệm một ít thức ăn đủ để làm một bữa ăn tối mừng Lễ Giáng Sinh cho các con của bà. Khi người chủ tiệm hỏi bà có bao nhiêu tiền để mua đồ ăn, bà trả lời:

– Chồng tôi đã tử nạn, thành thật mà nói hiện giờ tôi không có gì ngoài vài lời cầu nguyện nhỏ.

Người chủ tiệm không phải là một người nhạy cảm vì cửa tiệm tạp hóa không phải là nhà phát chẩn của cơ sở từ thiện. Vì thế ông ta nói lớn:

– Bà hãy viết lời cầu nguyện của bà trên giấy đi!

Ông ta rất ngạc nhiên khi thấy bà ta móc trong túi ra và đưa cho ông một tờ giấy gấp làm hai và nói:

– Tôi đã làm việc này trong đêm qua khi tôi nhìn đứa con bị bệnh của tôi.

Khi ông chủ tiệm cầm tờ giấy, một ý nghĩ ngộ nghĩnh nẩy ra trong ông. Không cần đọc tờ giấy, ông đặt tờ giấy lên bàn cân cũ kỹ của mình, định là sẽ cho bà đồ ăn nặng bằng tờ giấy ấy. Ông nói:

– Chúng ta sẽ xem tờ giấy cầu nguyện này cân nặng được bao nhiêu thức ăn?

Ông ta rất ngạc nhiên khi đặt vào bàn cân ổ bánh mì mà cân vẫn chưa nhúc nhích. Ông lại càng kinh ngạc khi bỏ lên bàn cân nhiều món khác mà vẫn không thấy cân lay động. Cuối cùng ông nói nhanh:

– Thôi, đó là tất cả những gì mà cái cân chứa được. Đây là cái bao, bà tự bỏ hết vào trong bao và mang về đi, tôi đang bận.

Với dòng lệ trào lên mắt và lời cám ơn ông, người thiếu phụ vui vẻ trở về nhà. Sau đó người chủ tiệm đã khám phá ra rằng cái cân của ông lúc đó đã bị hư. Tuy nhiên, ông thường suy gẫm về việc phải chăng đó là cách giải quyết thiêng liêng. Tại sao người đàn bà đó đã viết lời cầu nguyện vào tờ giấy để thỏa mãn yêu cầu kỳ cục của ông? Tại sao bà lại đến ngay lúc cái cân bị hư? Nhưng điều đáng để ý nữa, là người chủ tiệm trên đây thường nhìn vào mảnh giấy ghi lời cầu nguyện của người đàn bà và ông rất ngạc nhiên khi nhìn thấy câu: “Lạy Chúa kính yêu, xin ban cho chúng con hôm nay đồ ăn đủ dùng”. (NVDCBG)