Kinh Thánh: I Các vua 1 – 11; I Sử ký 17, 21:18-22:19, 28, 29; II Sử ký 1-9
1. Tóm tắt đôi nét về Sa-lô-môn:
- Là con trai của vua Đa-vít và bà Bát-sê-ba (II Sa 12:24)
- Tiên tri Na-than đặt tên cho Sa-lô-môn là Giê-đi-đia “Đức Giê-hô-va thương yêu” (II Sa 12:25)
- Sinh tại Giê-ru-sa-lem trong những năm đầu chức vụ của vua Đa-vít.
- Lên ngôi vua Y-sơ-ra-ên năm 971-931 TC (40 năm trên ngôi vua Y-sơ-ra-ên).
- Là vị vua thứ ba của dân Y-sơ-ra-ên, khôn ngoan, giàu có nhất trong lịch sử Do Thái. Khi còn trẻ tuổi ông rất khiêm nhường, cầu nguyện, tìm cầu sự dẫn dắt của Chúa (I Vua 3:6-9). Ông xin Chúa ban cho ông sự khôn ngoan để đoán xét và phân biệt lành dữ và cai trị trên dân tộc ông (I Vua 3:10- 13).
- Bởi sự khôn ngoan Chúa ban, Sa-lô-môn đã đưa Y-sơ-ra-ên vào địa vị giàu mạnh vinh hiển nhất trong cả lịch sử Y-sơ-ra-ên, đến các nước chung quanh đều kính nể thán phục (I Vua 10)…
Qua cuộc đời Sa-lô-môn, chúng ta cùng suy gẫm lại chính mình trên hành trình đức tin, nhớ về quá khứ, sống thật trong hiện tại và thận trọng hơn ở ngày mai.
- Sa-lô-môn được quá nhiều:
- Được Chúa chọn kế vị vua cha là Đa-vít, cai trị trên dân Y-sơ-ra-ên ( I Sử 17:11)
- Được Chúa dùng để xây cất đền thờ cho Chúa, vì sau khi rời Ê-díp-tô đã 480 năm qua dân Y-sơ-ra-ên vẫn thờ phượng Chúa trong Đền tạm. ( I Sử 17:12, 22:9-11)
- Được Chúa hiện đến trong chiêm bao phán hứa rằng Ngài sẽ ban cho ông mọi điều ông cầu xin (I Vua 3:5-14)
- Được Chúa ban cho một tấm lòng khôn ngoan trổi hơn sự khôn ngoan của người phương Đông, Ai Cập và các dân tộc khác.
- Được Chúa ban cho cả sự giàu có, vinh hiển, chiến thắng quân thù nghịch và sống lâu nếu như ông trung tín đi trong đường lối Chúa, vâng giữ các mạng lịnh Ngài như vua cha là Đa-vít.
- Được truyền lệnh nối ngôi và đóng ấn bằng lời thề hứa của vua Đa-vít. (I Vua 1:29,30)
- Được vua Đa-vít cầu nguyện và truyền dạy rất nhiều điều quý báu cho chức vụ của Sa-lô-môn: “Bây giờ, hỡi con trai ta, nguyện Đức Giê-hô-va ở cùng con và làm cho con được hanh thông; con sẽ cất cái đền cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời con, theo như lời Ngài đã phán về việc con. Nguyện Đức Giê-hô-va ban cho con sự khôn ngoan thông sáng, khiến cho con cai trị trên Y-sơ-ra-ên, để con gìn giữ luật pháp của Giê-hô-va Đức Chúa Trời con. Nếu con cẩn thận làm theo các luật pháp và mạng lịnh mà Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se truyền cho Y-sơ-ra-ên, thì con sẽ được hanh thông. Khá vững lòng bền chí; chớ sợ sệt, chớ kinh hãi chi…Vậy bây giờ, hãy hết lòng hết ý tìm cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi; hãy chỗi dậy, xây cất đền thánh cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời, để rước hòm giao ước của Đức Giê-hô-va và các khí dụng của đền thánh Đức Chúa Trời vào trong nhà toan cất cho danh của Đức Giê-hô-va.”(xem I Sử 22:11-19)
- Được vua cha chuẩn bị mọi sự cho chức vụ và việc xây cất Đền thờ:
– Rất nhiều người hợp tác, gánh vác, giúp đỡ… qua lời kêu gọi của vua Đa-vít (I Sử 22)
– Một vùng đất thật thiêng liêng ngày xưa Áp-ra-ham đã dâng Y-sác, cũng chính là nơi sân đạp lúa của Ọt-nan mà sau nầy vua Đa-vít đã mua với giá 600 siếc-lơ vàng. Đó là núi Mô-ri-a. ( I Sử 21, II Sử 3:1)
– Với khối vật liệu bằng vàng, bạc, đồng, sắt, đá cẩm thạch, các thứ ngọc quý, gỗ bá hương và rất nhiều tài vật từ các quan trưởng trong triều dâng lên…
– Cùng với 30.000 công nhân…70.000 người khuân vác… 80.000 thợ đẽo đá trên núi…
– Khi mọi sự đã sẵn sàng, Sa-lô-môn khởi xây cất nhằm ngày 2 tháng 2 năm thứ 4 đời vua trị vì.
– Đến tháng 8 năm thứ 11 đời vua thì Đền thờ hoàn thành, sau 7 năm xây dựng (II Sử 3:2, I Vua 6:37) - Được cung hiến Đền thờ thật nguy nga, rực rỡ cho Đức Chúa Trời cách trọng thể với lời khẩn nguyện thật cảm động của Sa-lô-môn và cả dân sự:
– Sa-lô-môn tôn cao Đức Chúa Trời là Đấng Duy Nhất, Đấng Thành tín và Nhân từ. – Ngài là Đức Chúa Trời yêu thương, Quyền năng Ngài thể hiện qua các phép lạ trên tuyển dân của Ngài.
– Sa-lô-môn thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ôi! Xin hãy đoái thương lời cầu nguyện và sự nài xin của tôi tớ Chúa… Nguyện mắt Chúa ngày và đêm đoái xem nhà nầy. Vì Chúa đã phán rằng: Sẽ đặt danh Chúa tại đó, khi tôi tớ Chúa hướng lòng về nơi nầy mà cầu nguyện, xin Chúa hãy dủ nghe… nhậm lời và tha thứ cho. Đức Chúa Trời tôi ôi! Bây giờ cầu xin Chúa đoái thương và lắng tai nghe các lời cầu nguyện tại nơi nầy… Hỡi Đức Giê-hô-va, xin chớ từ bỏ kẻ chịu xức dầu của Chúa… (tham chiếu II Sử 6,7)
– Cả dân Y-sơ-ra-ên đều vui mừng phước hạnh biết bao trong 14 ngày lễ cung hiến bằng 22.000 con bò và 120.000 con chiên làm của lễ thù ân cho Đức Giê-hô-va. (tham chiếu I Vua 8:62-65) - Được sự chứng nhận của Chúa khi lửa từ trời giáng xuống thiêu hóa các của lễ và vinh quang của Đức Giê-hô-va đầy dẫy trong Đền. “Hết thảy dân Y-sơ-ra-ên đều thấy lửa và sự vinh quang của Đức Giê-hô-va giáng xuống đền, bèn sấp mặt xuống đất trên nền lót, thờ lạy Đức Giê-hô-va và cảm tạ Ngài, mà rằng: Chúa là nhân từ, vì sự thương xót của Ngài còn đến đời đời!” (II Sử 7:3)
Những trang sử vui tươi, phước hạnh mà dân thánh của Chúa dưới sự cai trị bởi một vị vua vĩ đại, khôn ngoan, giàu có, hùng mạnh, quyền thế lẫy lừng đã khép lại với một đoạn kết thật buồn thảm, thất bại ê chề… Thật quá đau lòng!
3. Sa-lô-môn mất tất cả! Vì sao?
- Vì ông đã hủy giao ước với Chúa khi ông không trung thành vâng giữ mạng lịnh Chúa phán dạy về luật hôn nhân (Xuất 34:15,16; Phục 7:1-4). Ông đã cưới công chúa Pha-ra-ôn rồi dâng của lễ và xông hương tại các nơi cao. Ông còn yêu nhiều người nữ ngoại bang của Mô áp, Ê-đôm, Si-đôn,… là các dân tộc mà Chúa Giê-hô-va đã nghiêm cấm người Y-sơ-ra-ên không được giao thông với họ vì họ sẽ quyến dụ Y-sơ-ra-ên thờ thần của họ. Tuy nhiên Sa-lô-môn vẫn say mê họ…
- Vì ông chẳng trọn lòng với Chúa như Đa-vít. Lại còn cúng thờ Át-tạt-tê là nữ thần của dân Si-đôn, Minh-côm… là những thần đáng gớm ghiếc của dân Am-môn!
- Vì ông làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va… xây cất đối ngang Giê-ru-sa-lem những nơi thờ các tà thần của Mô áp và Mo-lóc…
- Và ông cũng làm như vậy cho hết thảy các hoàng hậu ngoại giáo của mình rồi xông hương và tế lễ cho thần của chúng nó…
- Ông đã phạm tội vì đã kết hôn với những người phụ nữ ngoại giáo, không chỉ một người mà là cả ngàn người. “Người có bảy trăm hoàng hậu, và ba trăm cung nữ; chúng nó bèn làm cho người trở lòng. Trong buổi già yếu, các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người.” (I Các 11:3,4)
- Cuối cùng Chúa đã nổi giận với Sa-lô-môn, vì Ngài đã cảnh báo chính ông về những tội lỗi của ông, thế mà ông vẫn tiếp tục phạm tội. Hậu quả do sự cố ý xem thường mạng lịnh Chúa nên Ngài phán rằng: Ngài sẽ xé vương quốc của ông và giao cho người khác.
Thật tiếc thay, Sa-lô-môn đã có một khởi đầu thật tốt đẹp, quá phước hạnh, nhưng vì không trung tín vâng theo mạng lịnh Chúa, không cẩn thận trước những cám dỗ, sống thỏa hiệp với thế gian, xác thịt để rồi đánh mất tất cả… thảm bại cho chính mình, khốn khổ cho dân tộc mình… Sa-lô-môn qua đời sau 40 năm trị vì trên Y-sơ-ra-ên và đã kết thúc cuộc đời trong nỗi nhuốc nhơ cho lịch sử tuyển dân của Đức Chúa Trời!
Cuộc đời Sa-lô-môn là một tiếng chuông rung lên để nhắc nhở chúng ta trên hành trình đức tin, có thể chúng ta cũng nếm biết hương vị ngọt ngào phước hạnh trong những lúc bình an, thuận lợi, hanh thông, thỏa lòng trong cuộc sống…rồi cũng có thể đó là lúc chúng ta thiếu sự thận trọng, mắc kẹt vào cái bẫy của tiền tài vật chất, danh vọng trần gian…cứ cuốn chúng ta vào vòng yêu thế gian và mọi vật trong thế gian… rồi quên đi sự kính mến Đức Chúa Trời (I Giăng 2:15). Những lúc đó còn đâu sự khôn ngoan để phân biệt đâu là thế gian hay thiên đàng, đâu là cõi tạm hay đời đời, đâu là tà thần hay Chân thần… đến khi mất tất cả như Sa-lô-môn? Nguyện Chúa Thánh Linh nhắc nhở chúng ta cẩn thận trong những chặng cuối cùng của Hành Trình Đức Tin.
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)