Kinh Thánh: Gióp 23:10
Trong cuộc sống, ai nấy trong chúng ta đều mong mỏi và ước ao có được sự bình yên, vui vẻ và hạnh phúc. Dẫu vậy, có quá nhiều những sự khó khăn và bất trắc xảy ra trong đời sống khiến chúng ta mệt mỏi, chán chường và nhiều lúc muốn bỏ cuộc trên hành trình đức tin của mình. Những lúc như vậy, chúng ta hãy nhớ về cuộc đời của ông Gióp để được sự yên ủi và nâng đỡ. Ông đã trải qua những hoạn nạn gì? Ông đã phản ứng như thế nào trong những hoàn cảnh đó? Chúa đã làm gì cho ông?… Hy vọng bài học về ông Gióp sẽ góp phần khích lệ chúng ta – nhất là trong những nghịch cảnh của đời sống.
Ông Gióp là một người giàu có và “lớn hơn hết trong cả dân Đông Phương”. Ông có bảy ngàn chiên, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò, năm trăm lừa cái và tôi tớ rất nhiều. Trong gia đình, ông có mười người con, bảy con trai và ba con gái (Gióp 1:2-3).
Về nếp sống tin kính, ông Gióp nổi bật là người “trọn vẹn, ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời và lánh khỏi điều ác” (Gióp 1:1,8; 2:3). Ông luôn dìu dắt con mình giữ sự thánh sạch và tin kính trước mặt Chúa (Gióp 1:4-6). Vì vậy, Chúa rất đẹp lòng về sự tin kính của ông và ban phước dư dật trên đời sống cùng mọi công việc tay ông làm (Gióp 1:10).
Người yêu kính Chúa như ông Gióp sẽ luôn là mục tiêu của thế lực tối tăm. Ma quỷ đã luôn tìm mọi cách để phá hủy đức tin của ông Gióp nên thường kiện cáo ông trước mặt Chúa (Gióp 1:9-11; 2:4-5). Vì vậy, vào một ngày kia, trong sự cho phép của Chúa để thử nghiệm đức tin của ông Gióp, ma quỷ được quyền đụng đến mọi vật thuộc về Gióp ngoại trừ thân thể ông (Gióp 1:12). Ông Gióp từ một người đang rất thành công và giàu có, bỗng nhiên mất hết tất cả. Bò và lừa bị dân Sê-ba cướp sạch; chiên bị lửa từ trời giáng xuống thiêu hết; lạc đà bị quân Canh-đê cướp; các tôi tớ bị giết và bị thiêu chết ngoài đồng; các con của ông đang ăn uống thì bị đè chết vì nhà sập (Gióp 1:13-19). Khi nghe những tin tức đó chắc chắn ông Gióp không khỏi hốt hoảng và đau buồn. Trong tình cảm con người, ông Gióp sẽ rất đau lòng vì mất hết con cái và cuộc sống hoàn toàn đảo lộn. Tuy nhiên, dầu hoàn cảnh trước mắt rất tồi tệ nhưng nó không làm lung lay đức tin của ông nơi Đức Chúa Trời. Ông vẫn vững tin nơi quyền tể trị của Đức Chúa Trời mà nói rằng: “Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ, và tôi cũng sẽ trần truồng mà về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va” (Gióp 1:21). Trong cảnh khốn cùng, ông Gióp hoàn toàn không nói một lời than vãn, oán trách hay lằm bằm (tham chiếu Gióp 1:22). Trái lại, ông còn cất cao tiếng hát ngợi khen Chúa. Đây là điều không dễ làm trong hoàn cảnh đó nhưng ông Gióp đã làm được. Chúa đã rất hài lòng về sự bền đỗ của ông (Gióp 2:3).
Tuy nhiên, sự thử nghiệm của Chúa trên ông còn khắc nghiệt hơn khi Ngài cho phép ma quỷ đụng đến thân thể ông nhưng không được làm hại mạng sống ông (Gióp 2:6). Ma quỷ hành hại khiến ông Gióp bị bịnh ung độc từ bàn chân cho đến chót đầu. Ông phải ngồi trong đống tro và lấy miếng sành gãi cho đỡ ngứa (Gióp 2:6-7). Tình cảnh bấy giờ của ông Gióp thật bi đát và khốn cùng. Tài sản mất sạch, con cái chết hết, tôi tớ cũng không còn, thân thể ngứa ngái đau đớn. Ông chỉ còn một người vợ bên cạnh để an ủi nâng đỡ và cùng nhau vượt qua nghịch cảnh. Nhưng điều đó cũng không có. Vợ ông không những không khích lệ mà còn thêm nỗi ưu phiền trong cơn cùng khốn của ông vì bà đã bị ngã lòng và mất niềm tin nơi Chúa. Vợ ông nói rằng: “Ủa? Ông hãy còn bền đỗ trong sự hoàn toàn mình sao?… Hãy phỉ báng Đức Chúa Trời, và chết đi” (Gióp 2:9). Giờ đây, sự đau đớn về tinh thần lẫn thể xác bao trùm trên ông Gióp. Dầu vậy, tâm linh ông vẫn rạng ngời niềm tin nơi Đức Chúa Trời Đấng tể trị cuộc đời ông. Ông không để những lời nhạo báng của vợ mình làm suy sụp. Ông đã trả lời vợ mình một cách đầy đức tin rằng: “Ngươi nói như một người đàn bà ngu muội. Ủa sao! Sự phước mà tay Đức Chúa Trời ban cho chúng ta, chúng ta lãnh lấy, còn sự tai họa mà tay Ngài giáng trên chúng ta, lại chẳng lãnh lấy sao? Trong mọi việc đó, Gióp không phạm tội bởi môi miệng mình” (Gióp 2:10). Ông hoàn toàn bền đỗ đức tin nơi Đức Chúa Trời dầu trước mắt ông dường như là mây mù tăm tối. Ông không bị hoạn nạn làm lung lay đức tin nhưng càng mạnh mẽ hơn để cảnh tỉnh khuyên răn vợ mình tin cậy nơi Chúa.
Không dừng lại ở đó, nỗi đau tinh thần của Gióp lại thêm lên khi ba người bạn của ông là Ê-li-pha, Binh-đát và Sô-pha đến thăm ông (Gióp 19:1-3). Khi nhìn thấy tình cảnh của ông Gióp, họ có bày tỏ lòng thương xót và đồng cảm qua việc khóc lóc và ngồi với ông trong bảy ngày bảy đêm mà không nói một lời (Gióp 2:11-13). Tuy nhiên sau đó thay vì nói lời an ủi và nâng đỡ thì họ bắt đầu buông ra những lời đoán xét đối với ông Gióp. Họ cho rằng ông Gióp gặp hoạn nạn lớn như vậy là do ông phạm tội với Chúa và bị Chúa hình phạt (Gióp 4:7; 8:5-6; 11:6,11; 15:4-5; 18:5; 22:5-7). Họ lên án và kêu gọi ông Gióp phải ăn năn để được Chúa thương xót. Dầu vậy, đó là những lời vô căn cứ và hoàn toàn sai trật đối với tấm lòng tin kính Chúa của ông Gióp. Ông Gióp vốn đang rất đau đớn lại chất chồng thêm mệt mỏi bởi ba người bạn mình. Dầu vậy, ông vẫn không chút dao động. Ông mạnh mẽ khẳng định với họ về sự trong sạch của ông trước mặt Chúa (Gióp 6:29-30; 17:3;23:1-9; 27:3-6; 29:12-25) và dù hoàn cảnh như thế nào ông vẫn vững tin nơi Ngài có chương trình tốt nhất cho ông (Gióp 13:15; 19:25; 23:10-17).
Chúng ta thấy, những sự thử rèn Chúa cho phép xảy ra trên ông Gióp thật quá lớn, quá đau đớn và quá khổ tâm. Nhưng trong mọi sự, ông Gióp vẫn một lòng tin cậy nơi Chúa, đức tin ông càng thêm lên khi ông nói rằng: “Nhưng Chúa biết con đường tôi đi; Khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng” (Gióp 23:10). Chính nhờ sự bền đỗ của ông nơi Chúa đã giúp ông kinh nghiệm được sự giải cứu kỳ diệu của Chúa trong chỗ đau thương nhất. Khi mọi thứ mất hết và mọi người quay lưng thì Chúa đã lên tiếng để bênh vực cho ông bởi tấm lòng trọn lành của ông với Ngài (Gióp 38:1-2; 42:7-9). Chúa đã đem ông ra khỏi cảnh khốn cùng và ban lại cho ông gấp đôi mọi tài sản mà ông có lúc trước. Chúa cũng ban cho ông có lại bảy người con trai và ba người con gái (Gióp 42:10-15).
Đức tin cùng sự bền đỗ của ông Gióp trong những sự hoạn nạn thử thách thật đáng khích lệ cho chúng ta ngày nay trên bước đường theo Chúa. Đời sống Cơ Đốc nhân chắc chắn cũng sẽ đối diện nhiều thử thách và khó khăn. Chúa Giê-xu khẳng định rằng: “Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian” (Giăng 16:33). Sứ đồ Phi-e-rơ viết rằng “…. vì biết rằng anh em mình ở rải khắp thế gian, cũng đồng chịu hoạn nạn như mình” (I Phi-e-rơ 5:9). Không ai được miễn trừ khó khăn và nghịch cảnh. Những sự thử thách đến cách thình lình và bất ngờ như lời Gia-cơ đã nói “… sự thử thách trăm bề thoạt đến…” (Gia-cơ 1:2). Dầu vậy, Lời Chúa cũng bày tỏ cho chúng ta biết rằng Chúa cho phép mọi sự thử thách để chúng ta được lớn lên và tăng trưởng đức tin nơi Ngài (Gia-cơ 1:2-4, Rô-ma 8:28). Và hơn nữa, Chúa không để chúng ta một mình đối diện với sự khốn khó nhưng Ngài luôn ở cùng để yên ủi và thêm sức để chúng ta vượt qua. Vì vậy, xin Chúa cho chúng ta cũng được vững vàng như ông Gióp trong mọi hoàn cảnh. Có thể trước mắt chúng ta đang rất cô đơn và buồn tủi vì hoạn nạn khó khăn. Nhưng hãy nhìn vào điều Chúa đã bù đắp cho ông Gióp để thêm lên động lực và vững tin nơi chương trình tốt lành mà Chúa dành cho mình phía trước. Chắc chắn chúng ta cũng sẽ có được những trải nghiệm phước hạnh giống ông Gióp khi giữ vững niềm tin nơi Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. A-men!
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)