Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Ghê-đê-ôn: Người được Chúa dùng

Được Chúa dùng là một đặc ân dành cho người thuộc về Chúa và sẵn lòng để Ngài sử dụng. Dẫu biết rằng bước đường phục vụ Chúa nhiều lúc phải trải qua những khó khăn, gian khổ… đôi khi còn phải chịu sự hiểu lầm, thiếu cảm thông, nhưng Chúa luôn có phương cách đặc biệt của Ngài dành cho người của Ngài.
Lời Chúa trong sách Các Quan Xét cho thấy lịch sử dân Y-sơ-ra-ên trải qua thời kỳ rất khó khăn khi dân Y-sơ-ra-ên luôn đối diện các kẻ thù chung quanh, họ bị áp bức, bị đe dọa,…và cũng đương đầu với nhiều sự cám dỗ thờ hình tượng như những dân ngoại, lìa bỏ Đức Chúa Trời, họ rơi vào cảnh khốn khổ, gian nguy,… Họ kêu cầu Chúa, Ngài tha thứ, dùng nhiều tiên tri, quan xét để giải cứu họ. Các Quan Xét 6-8 cho chúng ta rất nhiều bài học thuộc linh, nhưng hôm nay chúng ta chỉ nhắc nhau vài điều và mong Chúa cho chúng ta nhận được sự dạy dỗ và nhắc nhở trong sự phục vụ Chúa.

I. GHÊ-ĐÊ-ÔN ĐƯỢC KÊU GỌI
Một lần nữa, dân Y-sơ-ra-ên lại phạm tội, lìa bỏ Đức Chúa Trời, nên họ phải chịu sự cai trị của người Ma-đi-an trong bảy năm, sống trong nghèo khổ, âu lo vì người Ma-đi-an hiệp với người A-ma-léc và cả những người phương Đông. Họ kéo đến thật đông đảo như đám cào cào, người và lạc đà thì vô số, cướp phá tất cả mọi sản vật của người Y-sơ-ra-ên. Trong thảm kịch đó, dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu cùng Đức Giê-hô-va (Các Quan Xét 6:1-6).

Thiên sứ của Đức Giê-hô-va đến cùng Ghê-đê-ôn mà phán rằng: “Hỡi người dõng sĩ! Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi… Hãy dùng sức của ngươi vẫn có mà đi giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay dân Ma-đi-an. Ta há chẳng sai ngươi đi sao?” Ghê-đê-ôn thưa rằng: “Than ôi! Hỡi Chúa, tôi sẽ lấy chi giải cứu Y-sơ-ra-ên? Tôi thuộc chi phái Ma-na-se, nhỏ hơn hết trong các chi phái. Chi tộc, họ hàng tôi nghèo hơn hết. Gia đình tôi chỉ là một gia đình nông dân khốn khó. Tôi là nhỏ hơn hết trong nhà cha tôi”. Cũng như bao người Y-sơ-ra-ên, Ghê-đê-ôn phải sống trong cảnh khốn khổ, bất an… chính mình còn không yên ổn thì làm sao giải cứu người khác. Một sự từ chối rõ ràng khi Ghê-đê-ôn nhận biết mình không xứng đáng, không đủ sức với trọng trách quá lớn lao còn mình thì nhỏ bé, chẳng ra gì, chẳng có gì, mỗi ngày nhìn thấy dân sự mình trong sự nguy khốn, lẫn trốn dưới những hầm hố để tránh sự tàn hại của kẻ thù… còn mình thì không thể làm gì được, hoàn toàn bất lực trước tình cảnh ấy.

** Thưa anh chị em yêu dấu! Chúng ta nhận ra điều chi tại đây? Cơ Đốc nhân trong giai đoạn hiện nay cũng như dân Y-sơ-ra-ên khi xưa… Chúng ta cũng phải đối diện với quyền lực tối tăm, sự giận hoảng của vua cầm quyền chốn không trung gian ác, hung hăng, ngày đêm luôn rình rập tấn công cướp phá, giành giật mọi tài sản quí báu trong gia đình của chúng ta, là thành quả của bao ngày tháng khó nhọc chăm sóc giữ gìn. Nó đánh cắp lòng yêu thương, sự hiệp nhất của chúng ta. Nó giành giựt lòng thủy chung và sự tôn trọng trong mái ấm chúng ta. Nó chiếm mất thì giờ gia đình đầm ấm trong giờ lễ bái. Nó làm nghẹt ngòi đức tin và sự tin kính Chúa của chúng ta. Nó đe dọa khiến ta sợ hãi không dám công khai bày tỏ đức tin… mà chỉ cố giữ trong âm thầm và kín giấu… Nhận thấy mình quá nhỏ bé, yếu mềm trước những nan đề to lớn! Từ trong thảm cảnh nầy, chúng ta phải làm chi? Há chẳng phải chúng ta phải chạy đến cùng Chúa để cầu xin Ngài cứu giúp sao? Hãy đến với Chúa Giê-xu – Đấng yêu thương, năng quyền bênh vực và giải thoát chúng ta, vì ngoài Chúa chúng ta chẳng làm chi được.

II. GHÊ-ĐÊ-ÔN NHẬN LẤY LỜI HỨA
Chúa biết sự âu lo sợ hãi của Ghê-đê-ôn, nên Ngài phán: (Các Quan Xét 6:12, 14, 16, 23, 34,…)

“Hỡi người dõng sĩ… Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi.” —> Con yếu hèn.. nhưng Ta mạnh mẽ.
“Chi phái con nhỏ hơn hết” —> Nhưng Ta là Đấng vĩ đại.
“Họ hàng con nghèo nàn” —> Nhưng Ta là Đấng giàu có.
“Con nhỏ hơn hết” —> Nhưng Ta là Đấng Tối cao.
“Con không có gì !” —> Nhưng Ta có đủ mọi sự.

Chúa phán hứa: “Ta sẽ ở cùng con”. Đây là pháo đài của đức tin. Đây là bí quyết giúp cho Môi-se vốn là người sợ hãi, ngập ngừng và muốn khước từ sự kêu gọi của Chúa đã trở nên người can đảm, cương quyết và khẳng định sự vâng phục mạng lịnh của Đức Chúa Trời dẫn đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập.
Khi Ghê-đê-ôn bối rối, bất an vì đối diện với Thiên sứ của Đức Giê-hô-va, nên Ngài phán: “Khá yên lòng, chớ sợ chi…” Tiếng phán ấy đã khiến Ghê-đê-ôn hoàn toàn bình an và vui mừng lập một bàn thờ cho Chúa Đức Giê-hô-va rồi đặt tên là “Giê-hô-va Sa-lam” (Chúa Bình an). Một lần nữa, khi chiến đấu với liên quân Ma-đi-an hiệp lại tại trũng Gít-rê-ên, thì Thần Linh Ngài cảm hóa Ghê-đê-ôn ban cho ông đầy khôn ngoan và mưu lược để chiến đấu và chiến thắng kẻ thù (Các Quan Xét 6:33-35).
Tiếng phán “Bình an cho các ngươi” cũng đã khiến cho các môn đồ không còn sợ hãi dân Giu đa nữa, bây giờ họ can đảm ra đi rao báo tin mừng Chúa Phục sinh (Giăng 20:19).

** Cảm tạ Chúa, con dân Chúa vẫn phải đối diện những sự rình rập, hăm dọa làm chúng ta cũng lo lắng, bất an,… nhưng Chúa Giê-xu – Đấng luôn hiện diện và phán cùng chúng ta rằng: “Bình an cho các ngươi. Ấy là Ta đây! Đừng sợ!”. Xin Chúa cho chúng ta trải nghiệm sự an bình trong Chúa Phục sinh.

III. GHÊ-ĐÊ-ÔN CHIẾN THẮNG KẺ THÙ
Để chiến đấu với đạo quân Ma-đi-an đông gấp 4 lần của Ghê-đê-ôn (Quân Ma-đi-an 135.000 người) (Các Quan Xét 8:10), Ghê-đê-ôn phải tuyển chọn quân lính hết sức cẩn thận. Đang khi làm điều đó, Chúa phán với ông: Đạo binh đi theo ngươi lấy làm đông quá…(Các Quan Xét 7:2) Vậy, khá truyền cho họ rằng: Ai là người sợ hãi, run rẩy, khá trở về… Hai vạn hai ngàn người bèn trở về (22 000). Số sợ hãi, thối lui, quay về rất nhiều! Ghê-đê-ôn tiếp tục chọn lần thứ hai: Ông dẫn đạo binh còn lại là 10 000 người xuống suối để uống nước. Hễ ai quỳ gối xuống mà uống thì không kể, nhưng ai bụm nước trong tay đưa lên miệng liếm thì để riêng ra – số nầy được 300 (Các Quan Xét 7:6). Là một chiến sĩ giỏi, người đó phải luôn trong tinh thần cảnh giác, thận trọng, không để kẻ thù có cơ hội tấn công bất ngờ, cũng như không nhắm vào bộ quân phục nhưng nhắm vào tư cách và tâm chí của mình.

Lời Chúa qua Phao-lô khuyên chúng ta: “Hãy cùng ta chịu khổ như người lính giỏi của Chúa Giê-xu Christ.” (II Ti-mô-thê 2:3) Phi-e-rơ cũng nhắc: “Hãy khôn ngoan, tiết độ, tỉnh thức và dè giữ… vì kẻ thù anh em là ma quỉ như sư tử rống đi rình mò chung quanh anh em…”(I Phi-e-rơ 5:8)

Đức Giê-hô-va phán cùng Ghê-đê-ôn rằng: Bây giờ ta sẽ dùng 300 người nầy để giải cứu các ngươi, và ta sẽ phó dân Ma-đi-an vào tay ngươi. Một thách thức cho Ghê-đê-ôn! Một trận chiến với số quân không tương xứng chút nào: 300 người đối đầu với 135 000 người! Nhưng Chúa đã ban một dấu hiệu để bảo đảm cho Ghê đê ôn về lời hứa của Ngài. Chiến sĩ của Ghê-đê-ôn là 300 người từ ba hướng ra trận, mỗi người nhận cây kèn, một cái bình không, một cây đuốc và chờ lệnh… Khi nghe tiếng kèn của Ghê-đê-ôn và những người theo ông vang lên thì cả thảy thổi kèn vang lên, đập bể bình, giơ cao đuốc lên và reo lên: Gươm của Đức Giê-hô-va và của Ghê-đê-ôn! Ai nấy cứ đứng yên tại chỗ mình. Chính Đức Giê-hô-va khiến cho đạo quân Ma-đi-an tự trở gươm đánh giết nhau. Một chiến thuật lạ lùng và một kết quả lạ lùng. Họ đã chiến thắng kẻ thù 135 000 người mà không có một tấc sắt trong tay (tham chiếu Các Quan Xét 7:5-25).

Ghê-đê-ôn là người Chúa dùng. Đạo quân Y-sơ-ra-ên là công cụ trong tay Chúa. Chiến thắng nầy bày tỏ quyền năng tuyệt đối của Đức Chúa Trời qua sự vâng phục của Ghê-đê-ôn và dân sự Ngài.

Xin Chúa cho chúng ta sẵn lòng dâng đời mình để Chúa sử dụng như chiếc bình trống không, như cây đuốc chiếu ra ánh sáng Tin lành, như cây kèn vang lên rao báo sứ điệp Phúc Âm, danh Chúa Giê-xu được tôn cao và vương quốc của Chúa được rộng mở.

(Theo sự hỗ trợ của bà Mục sư Nguyễn Thế Hiển)

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2023. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn