Thi thiên 57:1-2 “Đức Chúa Trời ôi! xin thương xót tôi, xin thương xót tôi. Vì linh hồn tôi nương náu nơi Chúa! Phải, tôi nương náu mình dưới bóng cánh của Chúa. Cho đến chừng tai họa đã qua. Tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời Chí Cao. Tức là Đức Chúa Trời làm thành mọi việc cho tôi.” (BTT)
Đây là một trong những lời cầu nguyện của Đa-vít trải qua những chặng đường rất gian khổ của Đa-vít được lược thuật từ I Sa-mu-ên 18-31. Xin chúng ta cùng suy gẫm vài điều qua cuộc đời Đa-vít để khích lệ nhau trên hành trình đức tin của chúng ta.
1. Đa-vít bền lòng tin cậy Chúa dù trong gian khó!
Sau chiến thắng vang lừng trong chiến trận với Gô-li-át và dân Phi-li-tin (I Sa 17).
Sau những bài ca tung hô chúc tụng của dân thành Giê-ru-sa-lem… (I Sa 18 :7).
Sau những ngày ngắn ngủi được sống trong đền vua Sau lơ, bên cạnh Hoàng tử Giô-na-than yêu mến và họ đã lập giao ước trong tình bằng hữu với nhau thật phước hạnh (I Sa 18).
Giờ đây, Đa-vít phải rơi vào tình cảnh thật tệ hại, nguy hiểm vô cùng… tất cả vì lòng ganh tị của vua Sau-lơ sau bài hát mừng của ca đoàn Nữ giới trong Giê-ru-sa-lem: “Sau-lơ giết hàng ngàn, Còn Đa-vít giết hàng vạn.!” Sau-lơ lấy làm giận lắm vì những lời nầy, và cũng từ đó ác thần đã nhập vào Sau-lơ, khiến tinh thần ông bất an, đầu óc bấn loạn, không kiểm soát suy nghĩ, không kiềm chế được hành động,… đến nỗi ông đã dùng cây giáo trong tay mình phóng vào Đa-vít, đang khi Đa-vít gảy đàn với những giai điệu du dương êm ái để yên ủi ông. Còn ông lại muốn giết Đa-vít.
Chỉ vì sự ganh tị mà vua Sau-lơ đã mở cửa lòng để Sa-tan bước vào quấy nhiễu tinh thần, cuốn ông theo tư dục xấu xa, hành động gian ác đến nỗi muốn giết Đa-vít! Thật đáng sợ thay cho lòng ích kỷ, tranh cạnh, ganh tị,… Xin Chúa Thánh Linh soi sáng xem chúng ta có dấu vết của những điều nầy không? Ta có cảm thấy khó chịu khi người khác giỏi hơn mình?… thành công hơn mình? …hạnh phúc hơn mình? Hãy xin Chúa thay thế cho tính ích kỷ, ganh tị,… bằng sự mềm mại, khiêm nhường, thuận phục và thỏa lòng với mọi điều mình có.
Sau-lơ không thể thực hiện âm mưu giết Đa-vít, nên từ đó sự tức giận, ganh ghét trong lòng Sau lơ biến thành hành động. Nhiều lần, nhiều cách, Sau-lơ đã tìm mưu sát hại Đa-vít. Vì vậy, Đa-vít không thể an toàn khi hằng ngày phải đối diện với Sau-lơ. Do đó, sau khi gặp gỡ, tỏ bày hoàn cảnh bất an của mình với Giô-na-than… thì Đa-vít phải trốn tránh Sau-lơ. Từ I Sa-mu-ên 18-31, hơn 15 lần Đa-vít phải chạy từ nơi nầy đến nơi khác vì sự săn đuổi của Sau-lơ.
Sau khi rời khỏi Ghi-bê-a, Đa-vít chạy đến với Sa-mu-ên tại Ra-ma cũng chẳng yên (I Sa 19:19-24). Đa-vít chạy trú tại xứ Nóp, xứ Gát (I Sa 21). Đến ẩn trong hang đá A-đu-lam (I Sa 22), rồi trở về đồng vắng Xíp (I Sa 23), lại tiếp tục lẫn trốn trong hang đá Ên-ghê-đi (I Sa 24)… Thậm chí có lần ông phải giả dạng như người điên cuồng, khờ dại… để không bị phát hiện. Đa-vít vẫn tiếp tục trốn chạy…
2. Đa-vít lấy ân báo oán
Có ít nhất hai lần Đa-vít có cơ hội lấy mạng Sau-lơ, thì có thể trở về, kết thúc những chặng đường gian nan, rồi được xưng vương Y-sơ-ra-ên vì ông đã được tiên tri Sa-mu-ên xức dầu rồi!
Lần thứ 1: (I Sa 24) Trong hang đá Ên-ghê-đi, nơi Đa-vít và đoàn người theo ông đang ẩn trốn, Sau-lơ dẫn theo 3000 người truy tìm Đa-vít. Trong lúc cần kíp, Sau lơ tẻ qua bên đường, bước vào trong cái hang… Lúc ấy Sau lơ bị phát hiện, và rất dễ dàng để Đa-vít xử Sau lơ như lời đề nghị từ những thuộc hạ, nhưng Đa vít đứng dậy, cắt trộm vạt áo tơi của Sau-lơ mà thôi. Vậy mà Đa-vít tự trách… sao mình lại làm như vậy với người mà Chúa đã xức dầu!
Lần thứ 2: (I Sa 26) Một lần nữa, Sau-lơ dẫn theo 3000 người đến trong đồng vắng Xíp để bắt Đa vít khi có người khai báo thông tin nơi Đa vít trốn tránh. Sau ngày dài tìm kiếm, Sau-lơ và cả đạo quân người mệt nhọc rồi ngủ say trong trại quân. Đa-vít đã đến tận nơi Sau-lơ ngủ, và rồi đương ban đêm Đa-vít và A-bi-sai vào giữa trại quân, thấy cảnh Sau-lơ và các tướng lãnh đều ngủ say sưa. Lại một cơ hội cho Đa-vít báo thù, với lời đề nghị của A-bi-sai: “Ngày nay Đức Chúa Trời đã phó kẻ thù nghịch ông vào tay ông. Xin cho phép tôi lấy giáo đâm người chỉ một cái mà cặm người xuống đất; chẳng cần phải đâm lại.” Nhưng Đa-vít bảo A-bi-sai rằng: “Đừng giết người; ai có thế tra tay trên kẻ chịu xức dầu của Đức Giê-hô-va mà không bị phạt?” Rồi Đa-vít chỉ lấy cây giáo đang cắm gần đầu Sau lơ với bình nước rồi đi.
Cơ hội quá thuận lợi, sao Đa-vít không tận dụng để chấm dứt những tháng năm gian khổ mà Sau-lơ đã gây ra? Vì sao Đa-vít không trả thù khi Sau lơ quá gian ác với ông? Sao ông có thể lấy ân báo oán như vậy được? Thật khó để có thể làm điều đó! Đúng vậy, theo suy nghĩ, cảm xúc của con người thì không thể, nhưng đối với Đa-vít – ông đã đặt linh hồn mình nương náu nơi Chúa, ông ẩn mình dưới bóng cánh của Chúa, ông hoàn toàn tin cậy Đức Giê-hô-va, vì Ngài luôn ở cùng những người có lòng đau thương, và cứu kẻ có tâm hồn thống hối, dầu người bị nhiều tai họa, nhưng Đức Giê-hô-va giải cứu người khỏi hết (Thi 34:18,19).
Đa-vít đã hoàn toàn tin cậy nơi sự nhân từ thương xót của Chúa và vững lòng trao phó cả cuộc đời trong ý muốn của Ngài, vì biết rằng: Trong lòng loài người có nhiều mưu kế như Sau-lơ đã bao lần mưu toan giết Đa-vít, ông từng mượn tay kẻ thù là dân Phi-li-tin, đến nỗi ông đã dùng chính con gái mình là Mê-ráp, như cái bẫy để cố hạ sát Đa-vít (I Sa 18:17). Dầu vậy, chỉ duy ý chỉ của Đức Giê-hô-va sẽ được thành. Thật thế, bất cứ một âm mưu nào, bất cứ một kế hoạch nào Sau-lơ đưa ra để hãm hại Đa-vít thì Đức Chúa Trời khiến điều đó trở thành ích lợi cho Đa-vít mà thôi (Châm ngôn 19:21).
Trong khi Sau-lơ ghen ghét, ganh tị, hãm hại Đa-vít thì :
- Giô-na-than con trai Sau-lơ lại rất yêu mến Đa-vít, cam kết giao ước với Đa-vít, cả gia đình của Đa-vít và hứa sẽ cùng Đa-vít chống lại với kẻ thù của họ.
- Mi-canh con gái Sau-lơ thì một mực yêu Đa-vít, tìm mọi cách để giải thoát Đa-vít ngay trong đêm khỏi sự sát hại của Sau-lơ (I Sa 19:8-17).
- Cả dân Y-sơ-ra-ên và Giu đa đều yêu mến Đa-vít (I Sa 18:16).
Trong sự tể trị bởi quyền năng Đức Chúa Trời, Ngài sẽ biến những điều không thể trở thành có thể theo ý Ngài. Quả thật, không có điều gì khó quá cho Ngài (Giê-rê-mi 32:27). Từng ngày, đôi khi chúng ta phải đối diện với những chặng đường gian nan bởi sự ganh tị, âm mưu hãm hại, đe dọa chúng ta,… nhưng xin hãy học tinh thần của Đa-vít: Hết lòng nương náu nơi Chúa, lấy mạng lịnh Chúa làm tiêu chuẩn sống với mọi người, lấy tình yêu thương đáp lại sự ghen ghét, lấy sự tha thứ trả cho hận thù,… chắc chắn chúng ta sẽ nên người Chúa vui lòng, vừa ý để Ngài tin dùng chúng ta theo ý Ngài muốn.
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)