“Con cảm thấy bị vấp phạm khi con phục vụ Chúa, vì con bị những vị như cha, chú là thành viên trong Ban nhạc hay Ban Trị sự- Chấp sự la mắng như bên ngoài (thậm chí đối xử với con còn tệ hơn so với nơi con làm việc). Con được học và được dạy là con cần phải góp phần hầu việc Chúa, ai cũng có giá trị riêng, nhưng vì sao con phục vụ Chúa mà con bị chửi, bị la, bị mắng thậm tệ và cũng không có được một lời khích lệ nào. Vậy con có nên phục vụ Chúa tiếp tục không? Hay con nên làm gì? Vẫn tiếp tục chịu đựng sự la mắng của các vị chấp sự nữa chăng? Cả những người lớn tuổi trong nhà thờ?!!!
Chào con,
Cảm ơn con vì con đã chia sẻ cách chân thành những suy nghĩ, ưu tư đầy cảm xúc qua mọi tình huống mà con đang gặp. Xin được tạm dùng đúng từ mà con dùng (la mắng, …). Rất tiếc cho ai đó… mà theo con nói là họ chửi, la mắng thậm tệ,… thay vì dùng lời góp ý, hướng dẫn, nhắc nhở, chỉ bảo, giải thích cách ân cần chắc sẽ khích lệ con tốt hơn phải không? Xin Chúa an ủi con.
Con bảo rằng sao con cứ bị la mắng…con có xem xét nguyên nhân vì sao không?
– Vì con vô tình làm sai?
– Vì con chưa biết rõ công việc, chưa được hướng dẫn cụ thể…?
– Vì con muốn làm theo cách riêng của mình…?
– Vì con thấy cách của con là tốt hơn chăng?
– Vì con không muốn vâng theo nguyên tắc, chỉ định của cấp trên?
Con có suy nghĩ đến mục đích của sự “la mắng” ấy?
– Để con chỉnh sửa cách làm việc cho tốt hơn…
– Để có sự thống nhất trong phương diện tổ chức, trật tự trong tập thể, nhịp nhàng trong công việc, …
Cảm ơn người đã dạy con rằng: con cần phải hầu việc Chúa. Thật vậy con ạ, Chúa đã vì yêu chúng ta mà Ngài đã tự nguyện phó mình, vui chịu biết bao đau thương sỉ nhục với sự khinh bỉ của mọi người, thậm chí phải chết cách đớn đau nhục hình trên thập giá! Hôm nay, vì yêu Chúa mà chúng ta cùng nhau phục vụ Chúa phải không con? Và bởi yêu Chúa, hầu việc Chúa mà phải chịu rầy la, nặng nhẹ, …thì xem như mình chịu đau thương với Chúa thôi, vả lại… cũng xem như cơ hội để mình rèn luyện tính kiên nhẫn, hạ mình, lắng nghe, học tập và chỉnh sửa đem mình đến chỗ tốt hơn đó. Cố lên nhé con!
Để được khích lệ trong tinh thần phục vụ Chúa, con hãy nhớ tấm gương của Ma-ri (em Ma-thê và La-xa-rơ). Ma-ri đã tận lòng hiến dâng cho Chúa khi bà đổ hết bình dầu thơm quý báu nhất trên Chúa… có ai khen ngợi hay khích lệ đâu, lại còn bị chê trách phê phán nữa chứ! Nhưng điều đó cũng không thể ngăn được lòng kính yêu, hiến dâng và phục vụ Chúa của Ma-ri đó con (Giăng 12:1-11; Mat 26:6-13; Mác 14:3-9). Hãy cầu nguyện với Chúa, trình dâng lên Ngài những cảm xúc, mọi nỗi niềm cùng những suy nghĩ của con và xin Ngài cho con biết con phải làm sao để tìm thấy niềm vui và phước hạnh khi hầu việc Chúa. Nếu được, con có thể tâm sự với những vị lãnh đạo thuộc linh tin kính trong Hội Thánh để được cảm thông, an ủi, khích lệ và hỗ trợ khi cần thiết con nhé.
Gửi đến con câu Kinh Thánh “Vậy hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu” (I Cô-rinh-tô 15:5).
Thân mến,
Góc Tâm vấn.
*Quý tín hữu có thắc mắc hay vấn đề cần chia sẻ với GÓC TÂM VẤN, vui lòng bấm vào link này để ghi nội dung muốn chia sẻ https://forms.gle/UbSbMHVAAqLSWtfN9