Kinh Thánh: Lu-ca 8:47-48
“Người đàn bà thấy mình không thể giấu được nữa, thì run sợ, đến sấp mình xuống nơi chân Ngài, tỏ thật trước mặt dân chúng vì cớ nào mình đã rờ đến, và liền được lành làm sao. Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi con gái ta, đức tin ngươi đã chữa lành ngươi; hãy đi cho bình an.” (BTT)
Người phụ nữ rờ trôn áo của Chúa Jêsus đã tuyệt vọng (Ma-thi-ơ 9:20-21). Mười hai năm bị cô lập với xã hội vì tình trạng của mình cũng khiến cô không được thờ phượng và tham gia các lễ hội lớn của Y-sơ-ra-ên (Lê-vi Ký 15:19-30). Bác sĩ Lu-ca, người đã viết phân đoạn này, có vẻ ngại tiết lộ với chúng ta về hoàn cảnh của người phụ nữ: “Bấy lâu chịu khổ sở trong tay nhiều thầy thuốc, hao tốn hết tiền của, mà không thấy đỡ gì; bịnh lại càng nặng thêm” (Mác 5:26)! Khi đến với Chúa Jêsus, cô không biết Ngài sẽ làm gì, nhưng cô tin mình sẽ được chữa lành (Mác 5:28).
Chúa Jêsus muốn cô được khỏi bệnh, nhưng cũng muốn cô tuyên xưng đức tin của mình nơi Ngài (Lu-ca 8:43-46). Có lẽ người phụ nữ nghĩ rằng khi cô chạm vào Chúa Jêsus, Ngài cũng sẽ bị ô uế về mặt lễ nghi và rồi nổi giận với cô (Lê-vi Ký 15:25-27). Nhưng Chúa Jêsus không hề tức giận. Ngài rất vui vì cô đã tin cậy Ngài để chữa lành cho cô. Ký thuật lược bỏ tất cả những hành động diễn ra xung quanh Chúa Jêsus mà chỉ tập trung vào người phụ nữ đang kể lại câu chuyện của mình, cũng như sự chữa lành ngay lập tức để các môn đồ có thể nghe thấy.
Sau đó, Chúa Jêsus cất tiếng phán để khẳng định rằng người phụ nữ được chữa lành bởi vì Ngài đầy quyền năng và cô đã tin cậy Ngài. Người phụ nữ đã dám chạm vào Ngài chẳng những không bị quở trách mà còn được ban sự bình an, như tiên tri Ê-li-sê đã chúc sự bình an cho một người ngoại bang là Na-a-man, người đã được chữa lành khỏi bệnh phung (II Các Vua 5:19). Nan đề của cô không còn kiểm soát cuộc sống của cô nữa vì quyền phép của Đức Chúa Trời đã đem đến sự thay đổi mà cô cần (Lu-ca 8:46) và sự bình an của Đức Chúa Trời ở cùng cô (Phi-líp 4:6-7).
Điểm cốt lõi của Cơ Đốc giáo không có điều gì mầu nhiệm hơn sự chết và sự phục sinh của Đức Chúa Jêsus Christ. Rô-ma 10:9-10 chép: “Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi.” Tất nhiên, sự thẳng thắn có thể khiến một số người gặp rắc rối, nhưng điều đó cũng đã xảy ra với Chúa Jêsus. Tuy nhiên, phước hạnh của việc công khai xưng nhận đức tin nơi Đấng Christ là bảo đảm rằng chúng ta sẽ được cứu và ngày càng vững tin vào sự bình an của Đức Chúa Trời, cũng như thúc đẩy việc rao truyền về Chúa Jêsus. Do đó, điều quan trọng là đặt câu hỏi: “Lần cuối cùng tôi nói với ai đó tại cơ quan hoặc tại nhà rằng tôi đang tin vào Chúa Jêsus là khi nào?”
Kính lạy Đức Chúa Cha. Tạ ơn Ngài vì đức tin mà Ngài đã ban cho con để con tin Chúa Jêsus là Đấng Cứu Thế và là Chúa của con. Xin Chúa tha tội cho con khi con miễn cưỡng bày tỏ đức tin của mình, cứ như thể con xấu hổ về Chúa Jêsus. Xin cho con cơ hội để thực hành nói về Chúa Jêsus trong tuần này và sự dạn dĩ để giải thích những điều Đấng Christ đã làm cho con. Con cũng cầu nguyện cho anh chị em Cơ Đốc của con, những người đang sống trong sợ hãi vì những chế độ khắc nghiệt. Xin Chúa ban cho họ sự khôn ngoan để biết nên sống như thế nào và khi nào nên nói, hầu cho dân sự của Ngài được an toàn và hạt giống Phúc Âm của Ngài được gieo khắp nơi. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work