Kinh Thánh: Mác 13:17-20
“Trong những ngày đó, khốn cho đàn bà có thai cùng đàn bà cho con bú! Hãy cầu nguyện cho điều đó chớ xảy ra lúc mùa đông. Vì trong những ngày ấy có tai nạn, đến nỗi từ ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất cho đến bây giờ chưa hề có như vậy, và về sau cũng sẽ chẳng hề có nữa. Nếu Chúa chẳng giảm bớt các ngày ấy, thì không có sinh vật nào được cứu; song vì cớ những kẻ Ngài đã chọn, nên Ngài đã giảm bớt các ngày ấy.“ (BTT)
Sự tàn bạo kèm với những hành động làm ô uế đền thờ vào năm 67 và 70 SCN không đáng để chúng ta lưu lại thêm một thời gian nữa! Thời kỳ kẻ chống Chúa Cứu Thế đến cũng vậy. Nhưng việc chạy trốn để bảo toàn mạng sống cũng là một trải nghiệm đầy kinh hoàng. Điều đó thường xảy ra trong ký ức của những người đang sống và trong thế hệ chúng ta, đặc biệt là tại khu vực châu Phi, bán đảo Ban-căng, Trung Á và Trung Đông. Điều mà những kẻ xâm lược xem là chính đáng chỉ là sự khốn khổ cho nhiều người vô tội bị cuốn vào cuộc xung đột.
Chiến tranh dưới bất kỳ hình thức nào, sự bắt bớ trong bất kỳ hình thức nào, và sự thù địch cá nhân thuộc bất kỳ kiểu nào cũng đều rất kinh khủng. Chúa Jêsus không cho rằng mối đe dọa trong tương lai là “thiệt hại đáng tiếc ngoài dự kiến không thể tránh khỏi”, Ngài không giảm nhẹ lời cảnh báo, nhưng Ngài cũng không bỏ qua. Ngài đầy lòng thương xót những người yếu thế, là những người sẽ mạo hiểm tháo chạy để bảo toàn mạng sống của họ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Ngài muốn ban cho sự báo trước thích đáng để đem đến sự yên ủi cho đàn bà có thai và đàn bà cho con bú, đặc biệt là lúc trời lạnh hoặc đang trong mùa mưa, Chúa Jêsus không lấy làm vui lòng trước bất kỳ sự đau khổ nào.
Tuy nhiên, bạn có thể nhớ lại các câu trước đó (Mác 13:14-16), đoạn Kinh Thánh này là một phần trong chuỗi những lời tiên tri khác nhau, kể cả lời tiên tri về những ngày sau rốt trước khi Chúa Jêsus tái lâm. Những lời của Chúa Jêsus lặp lại Đa-ni-ên 12:1, là lời tiên tri về thời kỳ cuối cùng, nói trước về sự chống đối dữ dội mà dân sự của Đức Chúa Trời phải chịu trước khi Ngài trở lại. Đúng vậy, điều đó sẽ khắc nghiệt hơn bất kỳ sự hỗn loạn nào trong lịch sử từ trước đến nay (Khải huyền 16:1). Quả thật, nếu những ngày đó không chậm trễ thì sẽ chẳng ai còn sống sót. Ngay cả trong những ngày đen tối nhất đó, con cái Chúa vẫn có thể vững tin rằng Cha của họ không chỉ là Đấng Nâng Đỡ, nhưng cũng là một trọng tài thổi còi chung cuộc.
Sẽ thật là tuyệt nếu Chúa chỉ cho phép những điều tốt đẹp xảy đến với Cơ Đốc nhân. Nhưng đó không phải là thế giới thực tế, nơi mà hết thảy đều bại hoại (II Cô-rinh-tô 11:24-28). Một ngày kia, điều ác sẽ được nhận ra bản chất thật sự của nó là gì, không có lớp ngụy trang cho sự thoải mái xác thịt. Sẽ không có gì phải nghi ngờ về sự công bình của Chúa Jêsus trong việc phân loại. Khi đó, mọi đầu gối sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc quỳ trước mặt Ngài. Tuy nhiên, đối với chúng ta là những người yêu mến Ngài, những người “đương chờ đợi sự hiện đến của Ngài“ (Tít 2:12-14), thì Ngài sẽ nhân từ đối với chúng ta… giống như cách Ngài đang đối đãi chúng ta mỗi một ngày hôm nay (Ê-sai 54:10).
Kính lạy Đức Chúa Cha. Thật khó để nghĩ ra những thử thách tồi tệ nhất, nhưng cảm tạ ơn Ngài vì con có Chúa Jêsus, Đấng đặc biệt quan tâm đến sự thịnh vượng và sự an toàn của con. Xin Chúa tha tội cho con khi nỗi sợ hãi của con trở thành nỗi kinh hoàng vì con không tin cậy vào tình yêu vô biên của Ngài. Tạ ơn Chúa vì mọi sự thương xót mà con đã nhận được. Xin Chúa giúp con tin cậy lòng nhân từ của Ngài mỗi ngày cho đến khi Chúa Jêsus tái lâm. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work