Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 26:42-46
“Ngài lại đi lần thứ hai, mà cầu nguyện rằng: Cha ơi! Nếu chén nầy không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên. Ngài trở lại nữa, thì thấy môn đồ còn ngủ; vì mắt họ đã đừ quá rồi. Đoạn, Ngài bỏ họ lại mà đi cầu nguyện lần thứ ba, và lặp xin như lời trước. Rồi Ngài đi đến với môn đồ, mà phán rằng: Bây giờ các ngươi ngủ và nghỉ ngơi ư! Nầy, giờ đã gần tới, Con người sẽ bị nộp trong tay kẻ có tội. Hãy chờ dậy, đi hè, kìa kẻ phản ta đến kia.” (BTT)
Chúa Jêsus cầu nguyện trong vườn Ghết-sê-ma-nê trong giờ cuối cùng trước khi bị bắt. Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng thì ở gần còn các môn đồ khác ở xa hơn một chút, có lẽ là ở cổng vào vườn. Trong lần cầu nguyện đầu tiên của Chúa Jêsus, Ngài đã hỏi “Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha.” Bây giờ là lần thứ hai Ngài cầu nguyện: “Cha ơi! Nếu chén nầy không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên.”
Chúa Jêsus không muốn bị chia cắt với Cha Ngài, nhưng Ngài cũng vui lòng cam kết thuận phục ý muốn của Đức Chúa Cha. Sự thuận phục tin kính luôn là sự chọn lựa chủ động của riêng mỗi người khi ưu tiên cho mục đích của Đức Chúa Trời toàn năng. Đức Chúa Trời không buộc chúng ta phải phục tùng, nhưng Ngài sẽ thúc giục chúng ta làm như vậy. Khi chúng ta chọn thuận phục, đó là một quyết định cá nhân chủ động, thường đi ngược lại với sự hy sinh và trái ngược với mong muốn xác thịt của chúng ta. Sự thuận phục là một cuộc chiến nội tâm của cá nhân, và Chúa Jêsus đã chiến thắng trận chiến đó.
Mặt khác, các môn đồ đã ngủ quên. Chúa đã phán rằng họ phải tỉnh thức và cầu nguyện, để tham gia với Chúa Jêsus trong trận chiến thuộc linh; nhưng họ đã thất bại. Giấc ngủ của họ không phải là một lựa chọn chủ động; đó là điều cuối cùng của sự thụ động. Thay vì giúp đỡ Chúa Jêsus và chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những cám dỗ trước mắt bằng cách cầu nguyện, họ đã chọn thỏa mãn nhu cầu của cơ thể mà từ bỏ cuộc chiến tỉnh thức và cầu nguyện. Chúa Jêsus không còn lý do gì để một lần nữa thúc giục họ phải thuận phục Đức Chúa Cha vì họ đã chọn không thuận phục. Họ sẽ không giúp ích gì cho Chúa Jêsus và sẽ không có sức mạnh thuộc linh nào để chống lại sự cám dỗ khi nó đến.
Sự thuận phục thường bị hiểu lầm rất nhiều. Một số người nghĩ rằng thuận phục là làm bất kỳ điều gì người khác sai khiến, mà không cần vui vẻ hoặc sẵn lòng. Một số người xem thuận phục là sự hạ thấp phẩm giá, và một số người bị lạm dụng nghiêm trọng dù đó không phải là lựa chọn của họ. Ngủ là một cách chạy trốn, hoặc là mệt mỏi, say rượu hoặc ma túy – một trạng thái thụ động không có trách nhiệm. Những người như vậy dễ bị cám dỗ và chẳng có ích gì cho Phúc Âm. Đã đến lúc phải tỉnh thức! Hãy chọn thuận phục ý muốn của Đức Chúa Trời, dù đó là điều gì, và vui mừng hy sinh để Ngài có thể sử dụng bạn. Ê-phê-sô 5: 14-21 đưa ra lời khuyên rất thiết thực. Chúng ta phải tự luyện tập vui lòng thuận phục, nếu không chúng ta sẽ trở nên vô dụng thuộc linh và sa vào tội lỗi.
Lạy Đức Chúa Trời, Đấng thông sáng, con cảm ơn Ngài vì Ngài luôn đúng và thuận phục Ngài luôn là điều khôn ngoan. Xin tha thứ cho con khi con không thuận phục Ngài và đã tự đưa mình vào sự thất bại thuộc linh. Xin giúp con vui lòng thuận theo ý Ngài và dâng mình phục vụ Ngài để con được ở với Ngài trong những lúc bị tấn công thuộc linh và trở nên hữu ích cho Ngài và vương quốc của Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work