Kinh Thánh: Mác 3:7-8
“Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ Ngài lánh ra nơi bờ biển, có đoàn dân đông lắm từ xứ Ga-li-lê đến theo Ngài. Từ xứ Giu-đê, thành Giê-ru-sa-lem, xứ Y-đu-mê, xứ bên kia sông Giô-đanh, miền xung quanh thành Ty-rơ và thành Si-đôn cũng vậy, dân đông lắm, nghe nói mọi việc Ngài làm, thì đều đến cùng Ngài.” (BTT)
Câu chuyện Phúc Âm là một câu chuyện cảm động – theo nghĩa đen! Chúa Jêsus đi từ nơi này đến nơi khác để kêu gọi các môn đồ … họ từ bỏ công việc của mình để theo Ngài … và Chúa Jêsus vẫn tiếp tục di chuyển, (Mác thường dùng những từ “ngay lập tức” hoặc “ngày hôm sau” để chỉ việc Đấng Christ thường xuyên di chuyển khi thi hành chức vụ), và đoàn dân đông thường phải đi những chặng đường rất xa để theo kịp Ngài. Một số người cho rằng chức vụ của Chúa Jêsus là tạo ảnh hưởng trên dân chúng, để có được một nhóm ủng hộ mạnh mẽ nhằm mở Hội Thánh, nhưng đó không phải là ý định của Ngài và điều đó cũng không xảy ra. Mặc dù có một số người theo Chúa Jêsus, nhưng phần lớn dân chúng đã bỏ đi, chỉ còn lại các môn đồ và một vài người phụ nữ (Giăng 6:66-71). Tại phiên tòa xét xử Chúa, tất cả đều bỏ rơi Ngài (Ma-thi-ơ 26:56). Chức vụ của Chúa Jêsus không phải là một chiến dịch công khai; thực ra Ngài thường tránh sự chú ý của công chúng (Giăng 11:54).
Ngoài việc Chúa Jêsus giảng dạy lẽ thật và thực hiện các dấu kỳ phép lạ bày tỏ Ngài là ai và tại sao Ngài đến, Ngài còn đào tạo các môn đồ thành sứ đồ (Lu-ca 6:13 ). Từng lời Ngài phán và từng phép lạ Ngài làm đã tạo thành một bức tranh sống động về Thầy của họ (Mác 8: 27-30). Khi Đức Thánh Linh đầy dẫy trên họ, mọi việc đều trở nên rõ ràng và họ trở thành những người lãnh đạo Hội Thánh được Chúa ủy thác (Công vụ 2:14-24), mạnh dạn thúc giục mọi người tin Chúa Jêsus (Công vụ 1:8). Vì thế, trong khi người Pha-ri-si và người của Hê-rốt lập mưu giết Chúa Jêsus thì Ngài lại huấn luyện các môn đồ về cách giảng giải Phúc Âm và cách di chuyển… giúp họ đến đúng nơi để Đức Chúa Trời phán qua họ.
Trong những câu Kinh Thánh này, có một bài học địa lý rất quan trọng. Chúa Jêsus đã rời Ca-bê-na-um để đi đến một vùng đất xa hơn trong khu hồ Ga-li-lê. Người dân địa phương đã đi theo Chúa và cả những người từ phía đông nam của Biển Chết (Idumea), từ bờ biển Địa Trung Hải (Ty-rơ và Si-đôn), và từ các vùng trung tâm tôn giáo của Giu-đê bao gồm Giê-ru-sa-lem cũng theo Ngài. Việc dân chúng di chuyển để nghe Chúa Jêsus giảng dạy báo trước đoàn người hành hương di cư đến Giê-ru-sa-lem dự Lễ Ngũ tuần từ khắp nơi trong đế quốc La Mã, ngày nay là Bắc Phi, I-rắc, Thổ Nhĩ Kỳ, Cờ-rết và Ý (Công vụ 2:1-12). Chúa Jêsus đang chỉ cho các sứ đồ tập sự cách giảng dạy cho những người đến với họ, cũng như khi ra nước ngoài đem Phúc Âm đến với những người chưa bao giờ được nghe (Rô-ma 15:20).
Những câu chuyện truyền giáo của các sứ đồ trong sách Công Vụ cho thấy mọi hoàn cảnh đều là cơ hội mới để rao ra lẽ thật của Chúa Jêsus, và để Ngài phô bày quyền năng. Chúng ta luôn cần thêm lên sự nhịn nhục và đức tin, và xem sự chống đối như động lực để chúng ta tin cậy Chúa nhiều hơn tại nơi chúng ta đang ở; nhưng phải chăng việc đổi chỗ ở hoặc sự dư thừa lại là cơ hội cho một mục vụ mới do Chúa bổ nhiệm không? Đừng để bị mắc bẫy bởi hoàn cảnh bất lợi hoặc những người công kích mình- Chúa Jêsus không bị như vậy. Hãy để cho những điều đó trở thành động lực thúc đẩy bạn bước vào công tác phục vụ mới.
Lạy Cha, cảm ơn Ngài về những công việc mà Chúa Jêsus và các môn đồ đã thực hiện để dạy con cách bước theo Chúa Jêsus. Xin tha thứ cho con vì con bị lung lay bởi lòng yêu mến hoặc sự thù địch của người khác. Xin dạy con những đường lối mới mẻ mà Ngài muốn bày tỏ quyền năng và lẽ thật của Ngài qua con. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work