Hỏi: Em đọc Kinh Thánh trong I Giăng 4:16b: “Đức Chúa Trời là sự yêu thương,” vậy thì, tại sao còn có địa ngục?
Đáp: Đây là một câu hỏi quan trọng mà nhiều Cơ Đốc nhân đã từng vật lộn và cần phải hiểu rõ. Và để hiểu được vấn đề nầy, tất nhiên, chúng ta cần trở về với Kinh Thánh nơi Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài và bản tánh của Ngài. Vì vậy, khi chúng ta nói Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời yêu thương, chúng ta phải tra cứu Kinh Thánh. Những gì chúng ta thấy trong Kinh Thánh, đó là Chúa yêu thương không theo nghĩa chúng ta đang yêu, nhưng Chúa thực sự là định nghĩa của tình yêu. Như chúng ta đọc trong I Giăng rằng Đức Chúa Trời là tình yêu thương, vì vậy, chúng ta phải nhìn vào Đức Chúa Trời trong bản chất của Ngài và tất cả các thuộc tính của Ngài để hiểu ý nghĩa của việc Ngài là tình yêu thương. Vậy, câu hỏi: “tại sao còn có địa ngục” có thể được trả lời bởi ít nhất ba lý do sau đây:
Địa ngục chứng tỏ sự thánh khiết của Đức Chúa Trời.
Nhiều người nói một cách vui vẻ về việc “nhìn thấy Chúa” như thể nhìn thấy Chúa trực tiếp sẽ là một trải nghiệm ấm áp và mơ hồ. Nhưng Kinh Thánh giải thích rằng sự thánh khiết và hoàn hảo của Đức Chúa Trời trọn vẹn đến nỗi nếu ai nhìn thấy Ngài thì sẽ chết (xem Xuất 33:20). Ngay cả một tội lỗi nhỏ nhất trước sự hiện diện của Chúa cũng dẫn đến sự hủy diệt ngay lập tức. Khi Ê-sai, nhà tiên tri của Đức Chúa Trời nhìn thấy Đức Chúa Trời ngự trên ngai của mình, ông đã sấp mặt xuống đất, kinh hoàng và chắc chắn rằng mình sắp chết (xem Ê-sai 6:5).
Ngày nay, giáo lý về địa ngục đã không còn được nhiều người ủng hộ. Đức Chúa Trời nói với chúng ta về địa ngục để chứng minh cho chúng ta thấy tầm quan trọng của sự thánh khiết của Ngài. Địa ngục là địa ngục vì sự thánh khiết của Đức Chúa Trời là như vậy. Địa ngục sẽ khiến miệng chúng ta phải há hốc trước sự thánh khiết ngay thẳng và công bình của Đức Chúa Trời. Nó sẽ khiến chúng ta run sợ trước vẻ uy nghi và vĩ đại của Ngài. Nói cách khác, địa ngục cho chúng ta thấy Đức Chúa Trời thánh khiết như thế nào – đó là sự ghê tởm của Ngài đối với tội lỗi của chúng ta.
Địa ngục minh chứng cho công lý của Đức Chúa Trời
Chúng ta có thể nói rằng địa ngục minh chứng cho công lý của Đức Chúa Trời. Sự tồn tại của địa ngục mãi mãi làm chứng rằng trong vũ trụ của Đức Chúa Trời, sự công bình ngự trị. Để không có sai lầm, điều ác sẽ nhận hậu quả của nó. Khi Đức Chúa Trời nói tiền công của tội lỗi là sự chết (xem Rô-ma 6:23), Ngài có ý đó. Khi Đức Chúa Trời trừng phạt tội lỗi, Ngài sẽ được xem là công bình trong mọi đường lối của Ngài. Đức Chúa Trời sẽ được vinh hiển ngay cả trong sự bày tỏ cơn thịnh nộ của Ngài.
Con người chúng ta có thể bị cám dỗ nổi giận với Đức Chúa Trời vì sự sửa dạy của Ngài. Nhưng làm sao chúng ta có thể bắt lỗi Chúa? Như Phao-lô nói trong Rô-ma 9, chúng ta là ai – chỉ là cục đất sét – dám trả lời lại với người thợ gốm thánh? Và rồi, khi chúng ta nhìn lại cuộc sống của mình từ cõi vĩnh hằng, chúng ta sẽ kinh ngạc không phải bởi sự nghiêm khắc của công lý mà bởi lòng nhân từ bao la của Ngài.
Địa ngục tán dương ân điển của Đức Chúa Trời
Nhà biện giáo Cơ Đốc C.S. Lewis từng nói: “Một người không thể bị đưa xuống địa ngục, hoặc gửi xuống địa ngục. Vì những người khước từ Phúc âm, muốn sống bằng sức riêng thì tự họ chọn đi vào địa ngục.” Sự tồn tại của địa ngục tán dương ân điển của Đức Chúa Trời. Khi Con Đức Chúa Trời, tức là Chúa Giê-xu chết trên thập tự giá, Ngài kêu lớn tiếng: “Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi?” (Ma-thi-ơ 27:46b), Ngài đang trải nghiệm điều gì đó giống như địa ngục bị Đức Chúa Trời từ bỏ dành cho tội nhân. Đây là những gì Ngài đã chịu đựng thay cho nhân loại. Hãy xem xét Con Người vô tội này, chính Ngài là Đức Chúa Trời – một người sống trong mối quan hệ hoàn hảo về đức tin và tình yêu thương với Cha của Ngài ở trên trời. Sự xa cách với Cha của Ngài trên thập tự giá, sự mất đi mối quan hệ – chịu đựng cơn thịnh nộ mà tội lỗi của chúng ta đáng phải gánh chịu – điều đó lớn hơn nhiều so với bất kỳ sự đau khổ nào mà chúng ta có thể tưởng tượng. Nhưng đó là tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta, nó sâu như chính độ sâu của địa ngục. Chúa đưa chúng ta ra khỏi địa ngục là chưa đủ; Ngài phải hạ gục chúng ta.
Nếu ai đó nói: “Đức Chúa Trời mà tôi tin sẽ không bao giờ đưa bất kỳ ai vào địa ngục,” thì người đó sẽ không bao giờ biết được chiều sâu đích thực tình yêu thương của Đức Chúa Trời, Đấng bày tỏ chính Ngài trong KinhThánh – Đức Chúa Trời của Phúc Âm Chúa Giê-xu Christ, một Đức Chúa Trời đã tự mang địa ngục cho chúng ta bằng tình yêu thương. Tình yêu của Ngài không phải là một tình yêu ủy mị, mà là một tình yêu thánh thiện – một tình yêu được Isaac Watts, một Mục sư cũng là nhà sáng tác thánh ca mô tả là “quá kỳ diệu, quá thiêng liêng,” đến nỗi “đòi hỏi linh hồn tôi, cuộc sống của tôi, tất cả của tôi.”
Tạ ơn Đức Chúa Trời vì những người mà Ngài đã chọn trong Đấng Christ trước khi sáng thế. Ngài đã bày tỏ ân điển của Ngài cho chúng ta. Chúng ta không xứng đáng, và cũng không thể kiếm được ân điển Ngài. Nhưng Đức Chúa Trời, vì sự hài lòng và sự lựa chọn tối cao của Ngài, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ. Và chúng ta không xứng đáng được chọn, nhưng Ngài đã cho chúng ta thấy ân điển của Ngài bởi lòng thương xót Ngài và đã cứu chúng ta khỏi sự kết án đời đời trong địa ngục. Cũng bởi ân điển của Ngài, Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta món quà là sự sống đời đời với Ngài qua Đấng Christ ở thiên đàng vinh hiển.