Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 10:11-15
“Các ngươi vào thành nào hay là làng nào, hãy hỏi thăm ai là người đáng tiếp rước mình, rồi ở nhà họ cho đến lúc đi. Và khi vào nhà nào, hãy cầu bình an cho nhà ấy; nếu nhà đó xứng đáng, thì sự bình an các ngươi xuống cho; bằng không, thì sự bình an các ngươi trở về các ngươi. Nếu ai không tiếp rước, không nghe lời các ngươi, khi ra khỏi nhà đó, hay là thành đó, hãy phủi bụi đã dính chân các ngươi. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, đến ngày phán xét, thì xứ Sô-đôm và xứ Gô-mô-rơ sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn thành ấy.” (BTT)
Các phái đoàn quân sự thường áp đặt ý chỉ của họ lên người cấp dưới. Nhưng Chúa Jêsus thì không. Không có thời điểm nào trong chức vụ mà Chúa bắt buộc người khác theo Ngài hoặc phục vụ Ngài. Nhiều người tin Ngài, không phải vì Ngài ép buộc họ, mà là vì họ tin cậy Ngài – lời nói và hành động của Ngài toát ra niềm hy vọng là họ có thể có sự bình an với Đức Chúa Trời. Vì vậy, khi Chúa Jêsus sai các sứ đồ ra đi từng đôi để rao giảng trong Danh Ngài, họ được hướng dẫn ở trong nhà của những người muốn có sự bình an của Đức Chúa Trời.
Các sứ đồ không có tiền trả tiền trọ hoặc mua thức ăn nhưng Chúa sắp xếp để họ có một bữa ăn và một chiếc giường để ngủ. Tất cả những gì họ phải làm là tìm được nhà và chủ nhà. Khi vào trong làng, các sứ đồ cần xác nhận mình là người đến trong sự bình an của Đức Chúa Trời. Khi ai đó muốn tiếp đãi, các sứ đồ tập sự phải đến nhà của họ và công bố sự bình an của Đức Chúa Trời (Lu 10:5-7). Một số người sẽ hoan nghênh sự bình an của Chúa, thì sứ đồ nên ở lại nhà đó.
Những chủ nhà khác sẽ không tiếp rước các sứ đồ. Họ sẽ tỏ thái độ khó chịu vì họ không sẵn lòng để cho Đức Chúa Trời ban sự bình an cho nhà họ (Cô-lô-se 3:15). Nếu thế, các sứ đồ không nên ép buộc họ hoặc rao giảng sứ điệp cho nhà đó. Nếu trong làng không ai chào đón, họ nên chuyển đến làng nào muốn có sự bình an của Đức Chúa Trời. Các sứ đồ không nên cảm thấy có lỗi hoặc nghĩ rằng mình đã thất bại – những người từ chối sự bình an của Đức Chúa Trời sẽ phải đối diện với sự phán xét của Ngài.
Đức Chúa Trời biết những người đói khát thuộc linh đang ở đâu. Nhiệm vụ của Hội Thánh là xác định vị trí của họ và giải thích với họ bằng cách nào Chúa Jêsus là câu trả lời cho sự bình an mà họ đang tìm. Nhiều người kiêu ngạo và nổi loạn sẽ đặc biệt chống lại Đấng Christ: họ phải trả lời với Đức Chúa Trời chứ không phải với bạn. Thay vào đó, hãy đi tìm những người tìm kiếm sự bình an: họ ở khắp mọi nơi nhưng ít người tự bày tỏ rằng họ khao khát sự bình an của Đức Chúa Trời. Bạn phải công bố rằng sự bình an đã sẵn có qua Đấng Christ. Bạn có thể không phải là một nhà truyền giáo lưu động cần chỗ ở nhưng nguyên tắc là như nhau. Hãy loan báo sự bình an của Đức Chúa Trời qua Đấng Christ và xem ai sẽ đáp ứng! Khi họ bằng lòng, hãy nhẹ nhàng dẫn họ đến với Đấng Christ.
Lạy Chúa bình an, cảm ơn Ngài vì những người đã sưởi ấm tấm lòng của con bằng Phúc Âm và những người đã dành thời gian cho con để con có thể hiểu được tình yêu của Ngài. Con ăn năn vì đã tự mãn, phớt lờ nhiều người đang tìm kiếm Ngài bởi vì thậm chí con không nghĩ rằng có ai đó đang đi tìm sự bình an cho mình. Xin cho con sự tự tin để loan báo sự bình an qua Đấng Christ, và sự khôn ngoan để biết rao giảng sứ điệp cách nhẹ nhàng, hầu cho những ai đang tìm kiếm Ngài có thể gặp được một người bạn dẫn họ đến với Chúa Jêsus. Trong danh Chúa Jêsus, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work