Kinh Thánh: Mác 11:27-30
“Chúa và môn đồ trở lại thành Giê-ru-sa-lem. Ngài đang đi dạo trong đền thờ, thì các thầy tế lễ cả, các thầy thông giáo, và các trưởng lão tới gần Ngài, mà hỏi rằng: Thầy lấy quyền phép nào làm những điều nầy, hoặc ai đã cho thầy quyền phép làm những điều ấy? Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta cũng hỏi các ngươi một câu; hãy trả lời cho ta, thì ta sẽ nói cho các ngươi biết ta làm những điều đó bởi quyền phép nào. Phép báp-têm của Giăng đến bởi trên trời hay là bởi người ta? Hãy trả lời cho ta đi.” (BTT)
Quyền lực là thứ mà người ta có thể thâu tóm, nhưng thẩm quyền là điều mà họ phải được trao cho. Suy cho cùng, mọi thẩm quyền đều đến từ Đức Chúa Trời: cho dù đó là quyền cai trị một quốc gia, làm chủ một gia đình, nuôi dạy con cái hay hầu việc Chúa, thì trách nhiệm giải trình đều là trực tiếp với Đức Chúa Trời (Rô-ma 13:1). Vấn đề nan giải đối với các nhà lãnh đạo tôn giáo không phải là những phép lạ đã đem lại danh tiếng cho Chúa Jêsus, mà chính là quyền phép Ngài đã sử dụng khi thi hành các phép lạ đó (Lu-ca 4:36). Các phép lạ khó có thể bảo đảm cho việc kết án tử hình Chúa Jêsus, nhưng việc Ngài tuyên bố rằng mình sử dụng quyền phép của ma quỷ hay của Đức Chúa Trời thì hoàn toàn có thể (ma quỷ rõ ràng là xấu xa và nguy hiểm; còn nếu tuyên bố là quyền phép của Đức Chúa Trời thì sẽ phạm tội báng bổ trong mắt họ).
Các nhà lãnh đạo tôn giáo đang vây quanh “con mồi” của họ (Ma-thi-ơ 22:15). Họ không hỏi về những việc lành hay các phép lạ, mà lại chất vấn thẩm quyền làm những phép lạ. Họ nghĩ rằng họ đã nêu ra câu hỏi hoàn hảo để gài bẫy Chúa Jêsus (Ma-thi-ơ 22:18), như chúng ta sẽ thấy trong bài học tiếp theo. Thế nhưng dù họ có thông thạo về luật pháp đến đâu cũng không thể so sánh với Đức Chúa Trời trong thân xác con người. Chúa Jêsus hứa sẽ trả lời câu hỏi của họ nếu họ cũng trả lời được câu hỏi của Ngài. Nhưng Ngài đã đặt cho họ một câu hỏi mà họ không dám trả lời: “Phép báp-têm của Giăng đến bởi trên trời hay là bởi người ta?” Chúa Jêsus không chỉ khéo léo trong việc đánh lạc hướng câu hỏi của họ mà Ngài còn muốn cho họ thấy một sự thật rằng chính họ mới là người bị mắc bẫy chứ không phải Ngài!
Chúa Jêsus không hề sợ hãi mà chính những kẻ buộc tội Chúa phải sợ Ngài (Mác 11:18). Ngài ung dung đi dạo trong sân đền thờ. Ngài mạnh dạn trả lời câu hỏi của các nhà lãnh đạo tôn giáo. Ngài yêu cầu họ trả lời câu hỏi của Ngài. Bởi vì Chúa Jêsus biết Ngài đã được trao mọi quyền phép nên nhân từ với kẻ yếu và cứng rắn với kẻ chống đối là điều rất bình thường với Ngài… và Ngài luôn hoà thuận với Đức Chúa Trời.
Bất cứ khi nào người ta tìm mọi cách để dồn Đức Chúa Trời vào thế bí thì họ đều nhận thấy rằng Ngài vốn đã thắng họ rồi. Mỗi ngày trôi qua, chính Chúa Jêsus là Đấng luôn đắc thắng mọi sự. Cho dù chúng ta có nắm quyền lực nào đi chăng nữa, hãy nghĩ đến việc chúng ta có được phép sử dụng nó hay không…. ai đã cho bạn quyền sử dụng tiền bạc, quyền giảng dạy hay quyền lãnh đạo? Mọi thẩm quyền chính đáng đều đến từ Đức Chúa Trời, còn sự cậy quyền ỷ thế sẽ bị Đức Chúa Trời làm cho vô hiệu hóa; tất cả chúng ta đều sẽ phải giải trình việc của chính mình với Chúa (Rô-ma 14:12). Một điều đáng để suy gẫm phải không?
Lạy Chúa là Đức Chúa Trời toàn năng. Cảm ơn Chúa vì một ngày nào đó thế giới này sẽ không còn sự suy đồi về đạo đức khi Chúa thực thi mọi quyền phép của Ngài. Xin Chúa tha thứ vì có những lúc con đã chối bỏ thẩm quyền của Ngài trên cuộc đời của con và không hoàn thành những mạng lệnh mà Chúa giao phó. Xin Chúa giúp đỡ để con có thể cẩn trọng làm trọn những trách nhiệm của mình với Ngài đồng thời trông đợi sự trở lại của Chúa Jêsus, là Đấng tể trị và cũng là Đấng phán xét của hết thảy chúng con. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work