Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 5:4
“Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi!” (BTT)
Sự chết không phải là điều may mắn, nhưng than khóc lại là món quà của Đức Chúa Trời để đem đến điều tốt đẹp giữa sự tồi tệ. Sự chết là hậu quả của tội lỗi (Rô 5:12) và ăn năn là hành động than khóc có chủ đích về tội lỗi mà chúng ta đã phạm với Đức Chúa Trời, và về việc đánh mất mối quan hệ của chúng ta với Ngài. Than khóc về tội lỗi là khởi điểm của phước lành, để chúng ta nhận được sự tha thứ và ân điển hầu bắt đầu một đời sống mới. Nhưng ăn năn phải đúng lúc: khi Đấng Christ trở lại, hàng triệu người sẽ than khóc mà không được an ủi khi thấy cơ hội cứu rỗi bị dập tắt vĩnh viễn, và tất cả những gì họ đã đầu tư đều hư không (Khải 1:7).
Vì vậy, có hai kiểu than khóc được mô tả trong 2 Cô-rinh-tô 7:10 là sự buồn rầu “theo ý Đức Chúa Trời” và “buồn rầu theo thế gian”: “Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự rỗi linh hồn”. “Buồn rầu theo thế gian” là nỗi đau không có sự trông cậy (I Tê 4:13), bắt nguồn từ niềm tin rằng tương lai của chúng ta chỉ có trong đời này, và do đó mọi mất mát là một bi kịch ảnh hưởng xấu đến tương lai của chúng ta. “Buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời” là vui mừng và sẵn sàng xem tất cả mọi thứ là sự lỗ để được Đấng Christ (Phi 3:7-9). Jim Elliot, nhà truyền giáo tiên phong của thế kỷ 20 đã tử vì đạo có nói rằng: “Người biết cho đi thứ mình không thể giữ, để có được thứ mình không thể mất, thì không hề dại dột.”
Sự an ủi của Chúa là điều vô cùng bảo đảm. Đó là một sự đảm bảo sâu thẳm trong lòng rằng mặc dù không đặt niềm tin vào bản thân, thành tựu, danh tiếng, bạn bè hoặc tài sản của chúng ta, nhưng chúng ta vẫn an toàn trong Đấng Christ. Sự an ủi này làm cho mọi thứ trở nên thực tế hơn đối với chúng ta khi chúng ta đọc Kinh Thánh (Thi 119:50; Rô 15:4). Hơn thế nữa, Đấng An ủi đến cư ngụ trong lòng những ai thất vọng về đức hạnh của mình và cầu xin ân điển của Ngài (Gi 14:16-18). Vì vậy, phước lành lớn nhất cho tất cả những ai than khóc về sự thất bại của họ và từ chối các giải pháp thế gian, là sự hiện diện của Đức Chúa Trời hằng sống trong chúng ta để đảm bảo rằng chúng ta được yêu thương hoàn toàn, không bao giờ bị bỏ rơi và luôn được chu cấp – cho dù hoàn cảnh có như thế nào.
Đương nhiên, người ta thà chọn vui vẻ hơn đau buồn. Thế gian cung cấp nhiều trò giải trí để thu hút sự chú ý của chúng ta và đem đến hạnh phúc thay vì sự công bình. Nhưng không có phước lành ở đó; cũng không có bất kỳ an ủi lâu dài nào. Có một nghịch lý thiêng liêng rằng con đường tiến về phía trước sau khi phạm tội không phải là “quên đi và tiếp tục bước tới” mà bằng cách quay lại để giải quyết tội lỗi trong quá khứ, và mang nó đến thập tự giá của Đấng Christ. Tuy nhiên, khi những điều thuộc về thế gian được cất đi, con đường phía trước không phải là quay trở lại với chúng mà là bước tiếp với Đấng Christ, được đảm bảo về sự an ủi và phước hạnh của Ngài. Vì vậy, câu Kinh Thánh ngắn hôm nay chứa đầy thách thức và các quyết định phải thực hiện nếu chúng ta muốn vui mừng trong sự an ủi của Chúa. Hai câu hỏi có thể hữu ích là: tội lỗi nào vẫn chưa được giải quyết và cần được đưa đến thập tự giá của Đấng Christ; và, chúng ta đã than khóc cách sai lầm về những điều nào thuộc về đời này (như vợ Lót: Sáng Thế Ký 19:26)?
Lạy Đức Chúa Trời của mọi sự yên ủi, cảm ơn Ngài đã sẵn lòng an ủi người nghèo và người mệt mỏi, cũng như tha thứ cho những tội nhân. Xin tha thứ cho con vì đã cố gắng “sống tiếp” mà không ăn năn tội lỗi của mình. Xin tha thứ cho con vì đã khao khát quá khứ thay vì mong chờ được gặp Chúa Jêsus Christ và nhận phần thưởng của Ngài. Xin hãy giúp con thành thật với Ngài về bản thân con và về thái độ của con đối với sự việc và mọi người xung quanh, và xin ban cho con sự yên ủi của Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work