Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Phơi bày căn nguyên của tội sát nhân

Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 5:21-22

“Các ngươi có nghe lời phán cho người xưa rằng: Ngươi chớ giết ai; và rằng: Hễ ai giết người thì đáng bị tòa án xử đoán. Song ta phán cho các ngươi: Hễ ai giận anh em mình thì đáng bị tòa án xử đoán; ai mắng anh em mình rằng: Ra-ca, thì đáng bị tòa công luận xử đoán; ai mắng anh em mình là đồ điên, thì đáng bị lửa địa ngục hành phạt.” (BTT)

Giết người là tội ác. Hầu hết mọi người đều đồng ý như vậy. Dù cách giết người được thực hiện như thế nào đi nữa thì nguồn gốc vẫn là ở thái độ sai trái trong lòng mà ra. Người ta thường nghĩ rằng những cảm xúc sai trái không gây chết người; nhưng Chúa nhìn những ham muốn ấy như thể chúng đã đem đến sự chết rồi. Vì vậy, Chúa Jêsus phán không có chỗ cho sự tự mãn đạo đức hay ưu việt thuộc linh khi không có tình yêu thương.

Điều răn thứ sáu là lời nghiêm cấm tuyệt đối – “Ngươi chớ giết người” (Xuất 20:13), theo sau năm điều răn về mối liên hệ với Chúa và gia đình, và là điều răn đầu tiên trong năm điều răn nói đến cách đối xử với “những người xung quanh”. Chúa Jêsus phán rằng công dân nước Trời nên giúp tha nhân quay về với Chúa chứ không nên xua đuổi họ, hay tách biệt họ với những người khác. Chính vì vậy, Ngài đã đưa ra ba thái độ cuối cùng sẽ dẫn đến hành động giết người và cần phải ăn năn: tức giận, khinh thường và ghét bỏ. Đây là những thái độ khiến chúng ta muốn đối xử với người mình ghét như thể người ấy đã chết.

Chúa Jêsus phán những người ghét anh em mình như vậy phải chịu trách nhiệm trước các trưởng lão địa phương, và sau đó là tòa Công luận. Những ai không từ bỏ hận thù sẽ bị lửa địa ngục hành phạt. Đó là án tử hình bằng cách ném đá, tiếp theo là bị đốt trong thung lũng Hinnom (nơi đốt rác thải của thành Giê-ru-sa-lem). Đó là những hình phạt rất nghiêm khắc nhưng Chúa bảo đó là những hình phạt thích đáng vì sẽ ngăn cản con người phạm tội giết người.

Mặc dù đôi khi cơn giận của chúng ta là chính đáng, nhưng càng nuôi dưỡng sự giận dữ, thì chúng ta sẽ dễ nổi giận theo ý riêng. Thay vì để Ngài hành động trên tội nhân, chúng ta lại tự cho mình quyền giữ sự hậm hực trong lòng. Ê-phê-sô 4:26-27 có chép: “Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn, và đừng cho ma quỉ nhân dịp.” Chúng ta không có quyền thay Chúa để hình phạt tội nhân (Rô-ma 12:19): nếu chúng ta làm như vậy là cho Sa-tan một chỗ đứng trong đời sống mình để đe dọa nước Đức Chúa Trời. Khi xem xét mức độ nghiêm trọng Chúa sẽ hình phạt chúng ta vì sự thù ghét trong lòng, chúng ta chắc phải ăn năn, và yêu kẻ thù nghịch mình, cầu nguyện cho những ai bắt bớ mình (Ma-thi-ơ 5:43-44). Đó là thách thức không hề dễ dàng, nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác.

Lạy Chúa yêu thương, con thật ngạc nhiên vì Chúa vẫn có thể yêu những kẻ ghét Ngài và đáng chịu cơn thạnh nộ của Ngài. Xin Chúa tha thứ vì con dễ nuôi dưỡng hận thù và không ưa những người xúc phạm con. Xin Chúa giúp con biết yêu thương họ và tin chắc rằng Chúa sẽ xét đoán họ cách công bình. Nhân danh Chúa Jêsus, Amen!

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn