Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Ơn Chúa lớn lao

“Mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.” Trong cuộc sống của chúng ta, có những chi tiết xảy đến tưởng chừng rất nhỏ nhặt, thường tình, nhưng đôi khi lại giúp thay đổi cả cuộc đời một con người. Đó là cách mà Chúa đã dẫn dắt tôi đến với đức tin trưởng thành thật sự trong Ngài.

Lúc 20 tuổi tôi mới đặt bước chân vào ban ngành đầu tiên của HTTL. Sài Gòn, đó là Ban Thanh niên. Tôi không được trải qua một thời kỳ tuổi thơ đẹp đẽ cùng các Ban Ấu nhi, Thiếu nhi hay Thiếu niên như nhiều bạn thanh niên ở trong Hội Thánh. Thuở ấy, tôi là một tín đồ đã có niềm tin nơi Chúa Jêsus, nhưng đó là một đức tin đơn sơ, non nớt và đầy sự thiếu hiểu biết.

Trước khi vào sinh hoạt cùng Ban Thanh niên, tôi còn chưa biết mình không được hút thuốc, đánh bài, uống rượu, và các thói quen xấu khác,… Thậm chí, tôi đã từng nghĩ một cách nông cạn rằng ngoại trừ Mục sư, chắc các tín hữu xung quanh cũng chẳng hiểu biết nhiều về Kinh Thánh giống như tôi – chàng thanh niên “ếch ngồi đáy giếng” chỉ đi dự lễ, nghe giảng thoáng qua hời hợt rồi về như một thói quen. Nếu cứ tiếp tục như thế, tôi không biết cuộc đời mình đã đi về đâu. Quả thật, việc tôi thật sự lớn lên trong đức tin nơi Chúa Jêsus chỉ bởi Ơn Chúa Lớn Lao.

Vào dịp giáng sinh năm 2010, có một sự thôi thúc trong tôi khiến mình muốn mời các người bạn ngoại đạo đi dự lễ. Dầu kết quả bạn của tôi không tin Chúa, nhưng lại xuất hiện bước ngoặt vô cùng lớn cho tôi. Đó là tình cờ một trong những người bạn bên ngoài Hội Thánh của tôi có quen với một bạn tín hữu – bạn này đang sinh hoạt trong Ban Thanh niên Hội Thánh Sài Gòn. Và thế là, ba chúng tôi được cơ hội gặp nhau làm quen, đi ăn uống chung nhân dịp lễ Nô-ên năm ấy. Từ sau buổi gặp mặt, người bạn Cơ Đốc đó đã cố gắng mời gọi tôi tham gia sinh hoạt với Ban Thanh niên. Chủ yếu vì phép lịch sự, tôi nhận lời đi nhóm với Ban Thanh niên khoảng 1-2 lần. Tôi cũng có một vài ấn tượng về chương trình, nhưng thật ra với bản chất con người rụt rè, ngại trước đám đông khi ấy, tôi không hào hứng tham dự lâu dài cho lắm. Tôi đã tự nhủ rằng: “Thôi, đi vài lần cho biết, rồi bắt đầu từ tuần này mình không đi nữa”. Tuy nhiên, đến ngày Chúa Nhật, có tin nhắn gửi đến từ người bạn Cơ Đốc mới quen: “Quốc Anh ơi, chiều nay bạn đi nhóm Thanh niên nhé!” Sau này nhìn lại, tôi mới nhận ra rằng đó là một trong những tin nhắn quan trọng nhất trong đời tôi. Cảm động với sự nhiệt tình của bạn, tôi lại đến Ban Thanh niên. Thế rồi, cảm đội ơn Chúa, từ đó về sau, tôi đi nhóm ban ngành không phải vì có tin nhắn hay lời kêu gọi nào nữa, mà bởi chính Đức Thánh Linh dần dần cảm thúc tôi duy trì sinh hoạt này.

Từ khi vào Ban Thanh niên, đã có nhiều sự thay đổi trong tôi, các thói quen xấu dần được loại bỏ, những nếp sống của người ngoại đạo mà tôi vẫn từng làm ngày trước, nay không còn nữa. Dù vậy, không phải vấn đề nào cũng dễ dàng thay đổi một sớm một chiều, như chuyện tình cảm. Có một điều dễ hiểu là từ khi bước vào tuổi thanh thiếu niên, tôi chỉ để ý và có tình cảm với các bạn nữ bên ngoài Hội Thánh. Thế nhưng tôi chưa bao giờ thành công trong bất kỳ mối quan hệ nam nữ nào; dù có những bạn mình đã rất thân thiết, để rồi vẫn có những rào cản và thất bại. Nói cách khác, trải nghiệm tình cảm trong thời đi học của tôi chỉ là: thất tình, tủi thân, cô đơn,… Trong sự thiếu hiểu biết, tôi vẫn thường hay than thở cầu nguyện với Chúa rằng sao tình cảm của con khổ sở quá vậy?

 Cuối cùng, tôi cũng nhận ra câu trả lời của Chúa: tình yêu Ngài dành cho tôi là không kể xiết. Trải qua vài năm tháng đầu tiên trong Ban Thanh niên Hội Thánh Sài Gòn, tôi đã dần được Chúa dạy dỗ để vững vàng hơn trong đức tin, và nhắc tôi rằng không nên yêu đương với người ngoại. Bằng nhiều cách khác nhau, Ngài đã gỡ tôi ra khỏi các mối quan hệ không đẹp lòng Chúa. Sau những chuỗi ngày đầy thất bại trong tình cảm, Ngài đã đem đến cho tôi một người phụ nữ Cơ Đốc tuyệt vời trong Ban Thanh niên. Tôi được cảm động bởi tình yêu và sự quan tâm sâu sắc mà cô ấy dành cho tôi, và ngược lại. Mối tình đầu của tôi, một tình yêu thật sự đầu tiên trong cuộc đời tôi đã đến, với một người nữ trong Chúa! Đó cũng là mối tình duy nhất của đời tôi bền chặt và thăng hoa đến ngày hôm nay. Hiện giờ tôi đã sinh hoạt cùng Ban Thanh tráng, khi nhìn lại gia đình nhỏ gồm bốn người: vợ tôi và hai con đáng yêu, tôi nhận biết sự tể trị, yêu thương kỳ diệu của Đức Chúa Trời dành cho chúng tôi.

Nếu có ai đó nói rằng: “Có cần phải nhóm ban ngành không? Nhóm chung với Hội Thánh là đủ rồi”, thì tôi có thể trả lời bằng chính bản thân mình rằng Ban Thanh niên đã thay đổi cuộc đời tôi.

Nếu có ai đó cho rằng: “Một lời nói thăm hỏi, một tin nhắn động viên anh em thường tình thôi mà, lỡ quên cũng được”, thì tôi sẽ nói rằng nếu không có tin nhắn khích lệ đúng lúc năm xưa, không biết ngày nay tôi đã đi về đâu, xa Chúa không chừng rồi.

Kinh Thánh đã chép: “Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (I Phi-e-rơ 2:9).

 Quả thật, chỉ bởi ân điển Chúa, Ngài đã lựa chọn đem tôi đến với Ngài. Chúa không muốn tôi sai lạc khi tôi còn là một người ngu muội, chưa được soi sáng. Mọi chi tiết trong cuộc đời chúng ta đều nằm trong sự tể trị của Ngài. Có những buồn rầu hoá ra niềm vui, có những thất bại trở nên tiền đề cho phước hạnh ngọt ngào trên bước đường theo Chúa của chúng ta. Tôi kinh ngạc khi trải nghiệm ơn phước Chúa dành cho mình.

Còn bạn thì sao? Ý định của Đấng dựng nên mình sẽ luôn luôn tuyệt vời hơn ý muốn của chúng ta rất nhiều. Đức Chúa Trời là Đấng toàn tri, là tình yêu thương. Ngài biết rõ bạn cần gì nhất và tha thiết đang mong chờ bạn. Bạn ơi! Hãy mau quay về cùng Chúa, mời Ngài đến trong lòng mình, muôn tội sẽ được thứ tha, và sống bình an thoả vui trong Ngài.

Muốn thật hết lòng!

Bài làm chứng của ông Lê Quốc Anh, ban viên Ban Thanh tráng HTTL. Sài Gòn

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn