Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Chúa của họ đã trở thành Chúa của tôi

“Đức Giê-hô-va phán: Vì ta biết ý-tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý-tưởng bình-an, không phải tai-họa, để cho các ngươi được sự trông-cậy trong lúc cuối-cùng của mình.” Giê-rê-mi 29:11

Chúa của họ trở thành Chúa của Tôi

“Đi qua đó chuyên tâm học, đừng để bị dụ dỗ vào đạo Chúa gì nhé con” – Lời dặn dò in hằn trong tôi những ngày đầu du học.

Nhà người quen mà tôi tá túc trong những tháng đầu xa xứ có một anh con trai theo Chúa, anh hướng dẫn tôi đến tham dự giờ nhóm mỗi thứ Tư. Ban đầu tôi e dè, nhưng có điều gì trong tôi cho phép mình được khám phá (vì thực ra mình cũng đâu mất mát gì, bất quá họ khuyên vào đạo thì mình từ chối khéo thôi), tôi thầm nghĩ.

Các buổi sinh hoạt diễn ra khá thú vị vì đa phần trạc độ tuổi thanh niên, cùng học Kinh Thánh, cầu nguyện và thông công, trò chuyện rôm rả. Thậm chí, các anh chị sẵn sàng hỗ trợ tôi trong việc thay phiên đưa đón đi học, chia sẻ sách và giáo trình học, đưa tôi đi đến những nơi tham quan của thành phố để làm quen… điều mà tôi quá cần cho hành trình đi học xa xứ của mình. (Sau này tôi nhận ra rằng, hoá ra “Sự dụ dỗ” mà người ngoại hay đề cập đó chính là tinh thần “yêu kẻ lân cận như yêu bản thân mình” mà anh chị em trong Chúa luôn sở hữu).

Từ sự lạ lẫm, dè chừng, và nghi ngờ, tôi dần dà thấy mình có sự kết nối trong Chúa. Những lời giảng về Kinh Thánh qua các chương trình học hằng tuần cho tôi một cách nhìn mới về cuộc sống mà tôi chưa từng nghe và hiểu trước đó. Những câu chuyện khích lệ của các anh chị trong nhóm từ trải nghiệm cuộc sống, sự nâng đỡ khi ai đó có nan đề. Về đức tin mà họ tin, họ nói họ có Chúa dẫn đường trong mọi sự, rằng tình yêu thương là điều quan trọng nhất.

Tôi ấn tượng nhất là khi tất cả nhắm mắt trong sự cầu nguyện, họ có thể trút hết mọi điều ẩn sâu trong tâm khảm, có tiếng khóc trong sự cầu nguyện khi tâm tư dâng đến Chúa, họ tin Chúa sẽ giải cứu mọi sự vì Ngài là Đấng Tạo Hoá và Quyền Năng. “Đi qua đó chuyên tâm học, đừng để bị dụ dỗ vào đạo Chúa gì nhé con” – Câu nói ấy vang vọng như kéo tôi về thế giới thực tại mỗi khi tôi có suy nghĩ về “Chúa của họ”. Thôi thì cứ nghe họ giảng, cái nào hay thì nghe, không thì bỏ ngoài, đừng để bị ngã lòng – tôi thủ thỉ với chính mình trong suốt thời gian dài.

Buổi tối hôm ấy cũng vào giờ nhóm học Kinh Thánh hằng tuần, mẹ gọi qua báo hai người chú ruột qua đời do tai nạn tại Việt Nam, nhà giờ chỉ còn bố tôi, cả ba đều có thói quen uống rượu với cường độ mạnh. Tôi run rẩy và tràn đầy lo lắng, một người chị dắt tôi rời phòng nhóm, cầm lấy bàn tay đang run rẩy và chị xin tôi cho phép chị cầu nguyện, khoảnh khắc sau đó, tôi tìm được sự bình an, sự bình an đến lạ lùng, hít thật sâu và tôi nhận ra có một Đấng đã kiên nhẫn chờ đợi tôi tình nguyện tin nhận Ngài hằng bấy lâu.

Con đỏ thuộc linh

Những ngày đầu theo Chúa quả thật dễ chịu, mọi việc chỉ cần tạ ơn và cầu nguyện. Học Kinh Thánh, Tạ ơn Chúa trước mỗi bữa ăn, cầu nguyện để Chúa thêm sức đậu các kì thi, có công việc làm ổn định sau khi ra trường, có thêm những mối quan hệ tốt với các anh chị em trong Chúa… Mọi việc suôn sẻ và dẫn tôi đến bờ vực ngộ nhận: hoá ra theo Chúa quá dễ dàng, nhận biết Ngài và tôi được nhiều thứ. “Thế sao tôi thấy có nhiều người bảo theo Chúa đầy ải những gian truân, không phải nấc thang hồng? Có lẽ tôi là ngoại lệ được Chúa đặc cách …”

Để có thể ngẫm lại và biết rằng, tất cả ơn huệ lúc đó chỉ là những giọt sữa ngọt đầu mùa khi tôi là con đỏ thuộc linh, chỉ là tôi chưa nhận ra vì đời sống thuộc linh non yếu, vội vàng để “cái Tôi” quá lớn đẩy tôi đi xa Chúa tự lúc nào không hay biết. Tôi cầu nguyện nhưng không có sự hiện diện của Chúa. Tôi học Kinh Thánh và để bài học ngoài tai. Tôi đến nhà thờ vì một thói quen vốn có. Tôi đã chưa hề thật sự nhận biết Chúa là ai dẫu tôi đã tin nhận Ngài.

Tôi – một con đỏ thuộc linh chưa trưởng thành.

Thức ăn đặc và Sự nhận biết

Cho đến khi Chúa bắt đầu thực hiện kế hoạch của Ngài để tôi có thể quỳ phục trước Ngài trọn vẹn: ngày mà tôi nhận tin mẹ mang trong người căn bệnh hiểm nghèo. Tôi không nhớ mình đã quỳ gối bao nhiêu lần để thật lòng cầu nguyện, thật khóc với Chúa, thật kể than với Chúa rằng tôi yêu mẹ tôi biết dường nào, xin Chúa khẩn thiết cứu mẹ bằng mọi giá. Ngày tháng mẹ nằm trên giường bệnh là ngày tháng tôi được sống trong niềm tin vững vàng trong Chúa, tôi biết Chúa còn cho tôi cơ hội để mạnh mẽ chăm sóc cho mẹ, cơ hội để bày tỏ quyền năng của Chúa đến mẹ mình. Trong sự tuyệt vọng nhất của những đêm dài nhìn thấy mẹ mệt mỏi, câu Kinh Thánh mà tôi được Ngài bày tỏ đã tiếp cho tôi sức mạnh thật lớn lao cùng mẹ vượt qua:

“Hãy xin, sẽ được. Hãy tìm, sẽ thấy. Hãy gõ cửa, sẽ mở cho.” (Mathiơ 7:7)

Mẹ đã có thời gian bình phục, dẫu chỉ là khoảng thời gian một năm ngắn ngủi nhưng tôi cảm tạ Chúa rất nhiều vì Chúa còn cho tôi có cơ hội ở bên mẹ thật phước hạnh trước khi Ngài giữ gìn mẹ trong sự bình an mãi mãi.

Cuộc sống giờ đây là những ngày được tiếp tục bước đi theo Chúa thật sự, thử thách đã luôn diễn ra, nhưng tôi học cách vác thập tự giá mình theo Chúa. Tôi học cách nhận biết chương trình mà Chúa dành cho tôi và lấy làm vui mừng vì thức ăn đặc sẽ làm tôi tăng trưởng thuộc linh, tích trữ cho kho báu không nằm trong đời này. Lòng vẫn không ngớt lời cảm tạ Chúa khi Ngài mở đường cho tôi được đến với Hội Thánh Sài Gòn, sinh hoạt trong gia đình mới – “Gia đình Ban Tráng Niên”. Tôi được tham gia sinh hoạt, được sự khích lệ, được dự phần Tôn Vinh Chúa cùng anh chị em, những tâm tình, giai điệu Thánh ca như mở lại tấm lòng tưởng chừng cằn cỗi khó chữa lành.

Hành Trình Đức Tin: tôi nương cậy hoàn toàn vào Chúa, vào Đấng nắm giữ tương lai mình, đếm các ân Chúa ban, và tin chắc nơi sự nhơn từ thương xót rẫy đầy của Chúa, tôi tin mình và gia đình sẽ được gặp lại nhau nơi Si-ôn êm đềm, đồng ngợi khen Chúa đến đời đời. Hallelujah ! Hallelujah! Hallelujah!

Lời làm chứng của anh Huỳnh Nguyễn Thế Hùng – Ban Tráng Niên

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn