Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Mối tương giao trong đau buồn

Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 26:36-38

“Rồi Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ đi đến một chỗ kêu là Ghết-sê-ma-nê. Ngài phán rằng: Hãy ngồi đây đợi ta đi cầu nguyện đằng kia. Đoạn, Ngài bèn đem Phi-e-rơ và hai người con của Xê-bê-đê đi với mình, tức thì Ngài buồn bực và sầu não lắm. Ngài bèn phán: Linh hồn ta buồn bực cho đến chết; các ngươi hãy ở đây và tỉnh thức với ta.” (BTT)

Thật khó nghĩ rằng Chúa đang hết sức đau buồn. Rõ ràng Ngài luôn trổi hơn mọi sự và nắm quyền điều khiển mọi việc. Phải, Ngài là như vậy. Nhưng Đức Chúa Con, là Đức Chúa Jêsus, đã tự bỏ mình đi và vâng phục cho đến chết (Phi 2:6-8). Đó là lựa chọn của Ngài.

Đối với chúng ta, chết thường được xem là sự kết thúc của các chức năng trong cơ thể. Khi tim và não ngừng hoạt động, chúng ta nói người ấy đã chết. Nhưng sự chết trong Kinh Thánh lại có ý nghĩa sâu xa hơn. Đó là sự phân rẽ với Đức Chúa Trời vì lòng phản nghịch đầy tội lỗi của chúng ta. Không gì ngạc nhiên khi Chúa Jêsus đau buồn. Ngài biết rằng mình sẽ gánh lấy trách nhiệm về tất cả tội lỗi của hết thảy mọi người, trên toàn thế giới, trong mọi thời đại. Tất cả tội lỗi ấy là sự xúc phạm lớn đến Đức Chúa Cha và vì thế, lần đầu tiên trong cõi đời đời, Chúa Jêsus biết rằng điều đó sẽ phân rẽ mình khỏi Cha Ngài. Mặc dù sự chết thể xác xảy ra vào hôm sau, nhưng Chúa Jêsus vẫn cảm thấy đau buồn trước sự tan vỡ trong mối quan hệ thiêng liêng của Ngài.

Có vẻ lạ khi Chúa Jêsus muốn các môn đồ ở cùng, khi Ngài không đủ sức ở một mình. Nhưng Chúa chưa bao giờ lẻ loi; Ngài luôn sống trong cộng đồng – Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh ở cùng nhau (Giăng 17:5). Chúa được sinh ra trong một gia đình có các anh chị em (Mác 6:3). Ngài chọn mười hai người ở với mình như những người học việc và bạn hữu (Giăng 15:15). Ngay cả những lúc ở nơi vắng vẻ, Chúa Jêsus cũng không một mình vì Ngài luôn trò chuyện cùng Đức Chúa Cha (Giăng 16:32). Nhưng mối tương giao trong Đức Chúa Trời Ba Ngôi đã sớm bị phá vỡ vì tội lỗi của chúng ta. Ngài muốn các môn đồ ở với Ngài càng lâu càng tốt dù Ngài biết họ cũng sẽ bỏ mình (Ma-thi-ơ 26:31).

Tương giao là một phần bản tánh của Đức Chúa Trời. Dù các môn đồ yếu đuối, nhưng Chúa Jêsus vẫn yêu quý và muốn họ tỉnh thức, cùng cầu nguyện với Ngài, ủng hộ Ngài trong cuộc chiến cá nhân. Họ không phải chỉ là những người quan sát, học hỏi từ cuộc chiến gây đớn đau cho linh hồn của Đức Chúa Trời khi Chúa Jêsus chấp nhận gánh lấy trách nhiệm về tất cả tội lỗi của nhân loại; Chúa Jêsus còn muốn họ tham dự vào trận chiến thuộc linh khi họ ở bên Ngài và cầu nguyện với Ngài. Những tín đồ cận kề cái chết cần mối tương giao để hỗ trợ họ trong cuộc chiến thuộc linh, vì Sa-tan luôn hoạt động và đạt được điều tồi tệ nhất ngay lúc chúng ta yếu đuối nhất. Nếu Chúa Jêsus mong muốn có những người bạn thuộc linh để cùng cầu nguyện, thì chúng ta chớ nên làm ngơ những người bạn đang ở trong bất kỳ cuộc chiến thuộc linh nào.

Lạy Chúa Yêu thương, con cảm ơn Ngài vì Chúa nâng đỡ tâm hồn con trong mối tương giao với Chúa. Con cũng cảm ơn Ngài vì mối tương giao của các anh chị em đồng đức tin, những người cầu nguyện cho con và con cầu nguyện cho họ. Xin tha thứ cho con vì đã khiến cho “mối tương giao” trở thành một hoạt động thực dụng để làm cho sự việc được tốt hơn, mà quên đi mối liên kết thiêng liêng thực sự mà Ngài ban cho chúng con, những người ở trong Đấng Christ, để thêm sức cho chúng con trong cuộc chiến thuộc linh. Xin giúp con hiểu rõ giá trị của mối tương giao trong tinh thần cầu nguyện và đầu tư vào mối quan hệ thuộc linh thật. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Amen.

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn