Kinh Thánh: Mác 5:35-36
“Đương khi Ngài còn phán, có kẻ đến từ nhà người cai nhà hội mà nói với người rằng: Con gái ông đã chết rồi; còn phiền Thầy làm chi? Nhưng Đức Chúa Jêsus chẳng màng đến lời ấy, phán cùng cai nhà hội rằng: Đừng sợ, chỉ tin mà thôi.” (BTT)
Bé gái đang hấp hối, nhưng Chúa Jêsus đã nán lại để chữa lành cho người phụ nữ đau khổ và ban cho cô sự bình an (Mác 5:21-34). Cha của bé gái là người cai nhà hội được kính trọng trong thành, và ông đã nghe Chúa Jêsus nói với người phụ nữ: “Hỡi con gái ta, đức tin con đã cứu con; hãy đi cho bình an và được lành bịnh” (Mác 5:34). Khi những lời này vang lên trong đám đông, Giai-ru được báo tin: Con gái ông đã chết … quá muộn rồi … đừng làm phiền Chúa Jêsus nữa để Ngài có thể giúp đỡ những người khác. “Con gái” là từ được sử dụng cho cả người phụ nữ được chữa lành lẫn bé gái đã chết. Một người là một đứa trẻ trong gia đình tin kính của Giai-ru; người kia vừa trở thành con cái của Đức Chúa Trời bởi đức tin nơi Chúa Jêsus.
Trong mọi tình huống, thật khủng khiếp khi nghe tin về cái chết của chính đứa con của mình. Nó đâm thấu tim bằng nỗi đau mà đến nước mắt cũng không thể xoa dịu. Bất kể nền văn hoá nào và tin tức đã được dự đoán từ trước ra sao, thì nó vẫn là điều vô cùng tàn nhẫn. Một sức mạnh làm tê liệt và một tương lai trống rỗng. Những người đưa tin hầu như rất lý trí … họ nói đừng làm phiền Chúa Jêsus nữa. Những lời đó có thể nhằm giải thoát Giai-ru khỏi tình thế xấu hổ khi ở trong đám đông, vì đã tin cậy Chúa Jêsus chỉ để rồi thất vọng. Chúng không dành cho ai khác ngoài người cai nhà hội. Nhưng Chúa Jêsus đã nghe thấy. Ngài nghe thấy mọi điều và thậm chí còn biết chúng ta đang nghĩ gì (Mác 2:8).
Kế hoạch của Sa-tan là làm cho cái chết trở thành nguồn gốc của sự sợ hãi (Hê-bơ-rơ 2:15) vì những điều chưa biết bao trùm và những điều chắc chắn trong cuộc sống bị phá vỡ mà không bao giờ có thể khôi phục lại như trước đây. Tuy nhiên, Chúa Jêsus bảo Giai-ru đừng sợ, mà phải tin. Đó không chỉ là an ủi mà còn là thử thách. Liệu ông cũng sẽ tin vào Chúa Jêsus ngay cả khi hoàn cảnh dường như vô vọng chứ? Chúa Jêsus không an ủi người cha đang đau buồn, cũng không đưa ra lời khuyên hữu ích. Thay vào đó, Ngài ra lệnh cho người đàn ông quay lưng lại với nỗi sợ hãi và chỉ tin mà thôi. Mặc dù lời nói mạnh mẽ như vậy nghe có vẻ kỳ quặc khi có nhiều cách xử lý tình cảm đối với cái chết, nhưng Chúa Jêsus đang thực hiện một sứ mệnh. Ngài đến để kêu gọi mọi người hết lòng tin cậy Ngài, và do đó Ngài có quyền biểu mọi người phải tin (Công vụ 17:30). Ngài đang dạy các sứ đồ tập sự rằng Ngài là con đường duy nhất dẫn đến sự sống đời đời.
Đối với tín đồ, đức tin nơi Đấng Christ không bao giờ được bày tỏ như một trong nhiều lựa chọn dành cho người tiêu dùng. Đó là một mệnh lệnh từ vua luôn được đáp lại bằng sự vâng lời hoặc bất tuân. Những người khước từ sự chỉ dẫn thiên thượng là tin cậy Chúa Jêsus không chỉ là những người lầm lạc hay có tư tưởng độc lập mà họ còn là những người không vâng lời! Họ không phải là những nhà tư tưởng tự do khôn ngoan của thời đại này, mà là những con rối buồn bã đang nhảy múa theo những giai điệu của đời này và của Sa-tan (Ê-phê-sô 2:1-2). Hy vọng duy nhất của họ chính là Chúa Jêsus, nhưng họ lại không vâng lời Ngài. Đó là lý do tại sao Phúc Âm trong tay và miệng của bạn mang tính cấp thiết như vậy (Rô-ma 1:5). Hãy kêu gọi mọi người tin vào Chúa Jêsus trước khi mọi chuyện thật sự quá muộn.
Kính lạy Vua Thiên Thượng! Cám ơn Ngài đã ban cho con ân điển để đáp lại lời kêu gọi của Ngài trong sự vâng phục và đức tin nơi Chúa Jêsus. Xin Chúa tha tội cho con vì đã miễn cưỡng chia sẻ mệnh lệnh của Phúc Âm là hãy tin Đức Chúa Jêsus Christ để được cứu rỗi. Xin Chúa giúp con vâng theo sự kêu gọi của con, với tư cách là đại sứ của thiên đàng, để thúc giục những người khác nghe theo tiếng gọi của Phúc Âm. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work