Kinh Thánh: Mác 6:21-23
“Nhưng, vừa gặp dịp tiện, là ngày sanh nhựt Hê-rốt, vua đãi tiệc các quan lớn trong triều, các quan võ, cùng các người tôn trưởng trong xứ Ga-li-lê. Chính con gái Hê-rô-đia vào, nhảy múa, đẹp lòng Hê-rốt và các người dự tiệc nữa. Vua nói cùng người con gái ấy rằng: Hãy xin ta điều chi ngươi muốn, ta sẽ cho. Vua lại thề cùng nàng rằng: Bất kỳ ngươi xin điều chi, ta cũng sẽ cho, dầu xin phân nửa nước ta cũng vậy.” (BTT)
Bản chất tội lỗi rất xảo quyệt. Nó không chỉ nuôi dưỡng ước muốn làm điều sai trái, mà còn chờ đợi một cơ hội lý tưởng để làm điều đó (Gia-cơ 1:14-15). Sóng ra-đa trong tấm lòng xấu xa của những người phớt lờ Chúa phát hiện ra cơ hội, và rồi mù quáng nắm lấy cơ hội đó. Nó làm vậy bởi vì tấm lòng tội lỗi không muốn nhìn thấy bất cứ điều gì ngoài chính nó; nó vận hành trong bóng tối và kháng cự mãnh liệt ánh sáng của lẽ thật (Giăng 3:19-20).
Bữa tiệc xa hoa của Hê-rốt và lời hứa hào phóng với con gái của vợ mình đã tạo tiền đề cho âm mưu giết Giăng. Tất cả dường như đều vô tội, nhưng con sông ngầm của sự hận thù đã dẫn đến sự suy đồi đạo đức nhanh chóng trong cung điện (Mác 6:17-19). Sự kiêu hãnh, ngạo mạn, mua tình cảm bằng những lời hứa bất khả thi cùng với niềm đam mê nhục dục, sự căm ghét Lời Chúa và tiên tri, chính là hậu quả của bản chất xác thịt được dẫn dắt bởi ma quỷ. Bất kỳ thứ gì trong số đó cũng có thể gây ra điều ác: chúng trở nên cực kỳ nguy hiểm khi kết hợp cùng nhau. Thật bi thảm khi mọi người biết lẽ thật nhưng lại từ chối làm theo.
Hê-rốt An-ti-ba (Herod Antipas) không muốn Giăng Báp-tít (John the Baptist) chết. Ông thấy giam nhà tiên tri trong ngục tối của cung điện bên cạnh mình sẽ tiện hơn. Nhà tiên tri có thể được vua triệu hồi để đưa ra lời khuyên bảo thuộc linh khôn ngoan (Mác 6:20). Ít nhất Giăng cũng được an toàn khi bị giam giữ, và Hê-rô-đia (Herodias) đầy mưu mô và ganh ghét không thể dàn xếp một “tai nạn xảy đến với Giăng”. Ngoài ra, có lẽ Hê-rốt nghĩ rằng ông đang làm đẹp lòng Chúa bằng cách bảo vệ nhà tiên tri. Nhưng Hê-rốt rất kiêu căng (Châm ngôn 18:12). Trong căn phòng buổi tối hôm đó là tất cả những người có quyền lực ở tỉnh Ga-li-lê và Bê-rê (Perea). Hê-rốt tin rằng ông vẫn đang nắm quyền kiểm soát. Nhưng ông đã nhầm. Ông không cần phải hứa bất cứ điều gì với Sa-lô-mê (Salome), con gái của Hê-rô-đia và chồng cũ Phi-líp (anh trai của An-ti-ba). Nhưng vì An-ti-ba mê đắm người vợ mới cưới mà ông đã chiếm đoạt từ anh trai mình và bị Sa-lô-mê quyến dụ, nên ông hứa sẽ cho cô bất cứ điều gì, cả đến một nửa số tiền thuế thu được từ khu vực mà mình cai trị. Lời hứa đã thốt ra, danh dự của ông phụ thuộc vào việc ông có thực hiện nó hay không. Nhưng Hê-rốt đã mù quáng (Giăng 9:39-41). Ông không nhận ra rằng mình đã mắc bẫy.
Hê-rốt không chấp nhận lẽ thật mà Giăng đã cho ông biết, và ông nghĩ rằng điều đó không quan trọng. Thay vào đó, ông nghĩ rằng ông có thể kìm hãm mong muốn bạo lực của vợ mình. Quan tâm đến Phúc Âm là chưa đủ: Đức Chúa Trời truyền lệnh cho mọi người phải ăn năn! Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của tội lỗi trong những con người tốt bụng hay quyền lực. Phúc Âm không phải để làm cho con người trở nên tốt đẹp, nhưng để cứu con người khỏi tội lỗi của mình. Và đoạn Kinh Thánh này nhấn mạnh sự cần thiết phải ăn năn để được cứu, cho dù họ nghĩ mình quan trọng đến mức nào. Sự ăn năn bắt đầu từ chúng ta, và sau đó Chúa cũng có thể yêu cầu chúng ta kêu gọi những người khác ăn năn.
Kính lạy Chúa là Đức Chúa Trời! Điều quan trọng đối với con, một lần nữa, đó là nhìn thấy hậu quả của việc không chiến đấu với tội lỗi ngay từ ban đầu. Xin Chúa tha thứ cho con vì con đã kiêu ngạo và không tự nguyện thuận phục Ngài. Xin Chúa cho con can đảm hành động để con có thể làm đẹp lòng Chúa. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work