Một người ở Phi Châu tin nhận Chúa Giê-xu. Ngày kia, anh đang vác bao khoai to từ đồng về, giữa đường gặp một người bạn chưa tin Chúa. Đó là người mà anh đã nhiều lần nói về Chúa, nhưng người ấy chẳng những không tin, lại còn cho anh là “kẻ mê đạo”.
Khi vừa gặp nhau, người nọ trêu chọc anh rằng: “Làm sao anh biết mình đã được Chúa cứu?”. Anh cố ý đi thêm mấy bước, buông tay cho bao khoai tuột khỏi vai mình, rồi quay lại nói với người bạn: “Tôi cũng muốn hỏi anh, làm sao tôi biết bao khoai trên vai đã rớt xuống dù tôi không ngó lại?”.
Người kia đáp: “Lẽ tự nhiên, vì gánh nặng trên vai đã rớt, lẽ nào anh không biết được”. Người tín đồ gật đầu, rồi nói tiếp: “Đúng, đang vác nặng mà vật nặng rớt xuống thì cảm biết nhẹ nhàng ngay! Trước khi tôi tin Chúa, tôi cũng có nhiều gánh nặng trong lòng. Nhiều việc tôi làm đã đem đau khổ và lương tâm không bình an. Nhưng nay gánh nặng ấy không còn nữa. Tôi đã tìm được sự vui thỏa và bình an từ khi tin nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa cho đời tôi. Như vậy, chính anh có thể trả lời câu anh vừa hỏi: Làm sao anh biết mình được cứu”.
Suy gẫm:
Nhiều người tin Chúa đã lâu nhưng thật bối rối trước những câu hỏi tương tự. Kinh nghiệm sống với Chúa của họ quá ít ỏi. Mối giao thông với Chúa nghèo nàn. Tâm linh khô hạn! Đời sống trước và sau khi tin Chúa dường như không có gì khác nhau. Họ chưa hiểu sự biến đổi là gì. Họ vẫn hằng ngày kéo theo những gánh nặng mà không biết cách nào để trao cho Chúa dù họ thuộc lòng Ma-thi-ơ 11:28-30, Chúa Cứu Thế mà họ tin là Chúa Cứu Thế trong Kinh Thánh chứ không phải là Ngài trong đời sống thường nhật. Họ hiểu biết Ngài bằng lý trí, không phải bằng tấm lòng; trong khi Ngài muốn ngự vào lòng chứ không phải chỉ là trong trí. Hãy cảm biết được sự hiện diện của Chúa hằng ngày và những gì khác biệt mà Ngài đã làm kể từ lúc chúng ta tin nhận Chúa Giê-xu.
“Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ…Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.” (Ma-thi-ơ 11:28,30)
Nguồn: sưu tầm.