“Đạo rối ” là tên mà người Công Giáo đặt cho người Tin Lành trước Công đồng Va-ti-can II (1962-1965). Sở dĩ gọi như vậy, vì những người Công Giáo bảo thủ nhìn cuộc cải chánh Giáo Hội của Martin Luther tại Đức năm 1517, là làm rối Giáo hội.
Đọc lịch sử Giáo Hội thời Trung cổ (595-1517) và lịch sử Âu châu cùng thời, với các tác phẩm văn học phản ánh xã hội thời đó, ta thấy Giáo Hội đã không còn đặt đức tin trên Kinh Thánh, mà chỉ còn đặt trên con người và truyền thuyết. Các chức sắc đã dành độc quyền về Kinh Thánh, giáo dân trở thành người mê tín, cuồng tín.
Suốt cả 1.000 năm, sau nhiều lần, nhiều người ý thức và tìm mọi cách để phổ biến Kinh Thánh cho quần chúng, thì một người chức sắc Giáo-hội tại Đức tên là Martin Luther, đã đứng lên kêu gọi “Giáo Hội bỏ mê tín trở lại với Kinh Thánh ”. Lời kêu gọi này không được các nhà lãnh đạo Giáo hội thời đó chấp nhận và họ lên án Martin Luther, đồng thời coi những người theo đường lối cải chánh là làm rối Giáo Hội, nên từ đó có danh Đạo Rối.
Thật ra mục đích của Martin Luther và những người cải chánh chỉ muốn mọi người được nghe chính Lời Chúa là Thánh Kinh. Trong khi Giáo Hội muốn giáo dân chỉ cần nghe những người trong hàng Giáo phẩm. Câu hỏi đặt ra là: chúng ta nên vâng lời Đức Chúa Trời hay vâng lời hàng Giáo phẩm lấy ý con người dạy? Chúng ta hãy để Thánh Phi-e-rơ (Phê-rô), người được Giáo Hội Công-giáo La-mã tôn làm Giáo Hoàng đầu tiên trả lời: “Thà vâng lời Đức Chúa Trời, còn hơn vâng lời người ta! ” (Công vụ các sứ đồ 5:29).
Dầu vậy, điều đáng khích lệ là sau Công đồng Va-ti-can II, người Công-giáo không còn gọi Tin Lành là Đạo Rối nữa, mà gọi là “Anh em Ly khai ”. Nghĩa là Tin Lành được công nhận vì không có ý xa rời Kinh Thánh. Nếu bạn là người chưa được đọc Kinh Thánh, chưa sống theo Lời Chúa, thì hãy vui lòng tìm đọc và trở lại làm đẹp lòng Đức Chúa Trời.