Kinh Thánh: Mác 15:19-20
“Lại lấy cây sậy đánh đầu Ngài, nhổ trên Ngài, và quì xuống trước mặt Ngài mà lạy. Khi họ đã nhạo cười Ngài như vậy rồi, thì cởi áo điều ra, mặc áo của Ngài lại cho Ngài, và đem ra để đóng đinh trên cây thập tự.” (BTT)
Việc tra tấn Chúa Jêsus nhiều lần cho thấy rằng mỗi đòn đánh xuống Ngài không phải là vô tình; cũng không phải là vô ý xúc phạm. Khạc nhổ không chỉ là một thói quen đáng bị phản đối, đây là cách mà người phương Đông thể hiện sự ghê tởm, rằng người họ nhổ lên bị ghét bỏ (Ê-sai 50:6), là người hèn hạ nhất trong số những người thấp kém. Trong mắt họ, ngay cả chiếc áo màu điều cũng quá tốt cho Chúa Jêsus. Không còn phẩm giá nào, không một chỗ nào trên thân thể Ngài không dính máu. Cái đầu quý giá của Ngài không chỉ bị gai đâm mà còn bị đánh bằng gậy. Và sau đó họ còn đóng đinh Ngài.
“Quì xuống trước mặt Ngài mà lạy” nghe có vẻ như tôn thờ, nhưng là ngược lại. Họ chế nhạo Quyền Tể Trị của Ngài. Lời tiên tri của Đức Chúa Trời không có ý nghĩa gì đối với họ, các phép lạ làm bằng chứng cũng vô nghĩa (Giăng 14:11). Ngài không có ý nghĩa gì với họ, ngoại trừ niềm vui khi chế nhạo Ngài (Thi thiên 22:7). Thái độ của họ không hề được thúc đẩy bởi giá trị thật của Đức Chúa Jêsus Christ mà bởi niềm tin rằng họ là người quyết định số phận của chính họ: theo một nghĩa nào đó, họ đúng. Họ đã không tôn kính Con, làm xấu mặt Cha và tự loại họ khỏi sự hiện diện đời đời của Ngài (Giăng 5:22-23).
Không có xe cứu thương cho Chúa Jêsus, không có cáng để chở Con Đức Chúa Trời đến nơi hành hình. Ngài phải bước đi, và ban đầu phải vác thập tự giá mình (Giăng 19:17). Không ai giúp Ngài, mọi người đều bỏ rơi Ngài; vậy mà Ngài đã gánh lấy tất cả tội lỗi của chúng ta khi lê bước qua những con đường hẹp và lên ngọn đồi đau khổ đó. Sự vô nhân đạo tuyệt đối ở đây thật đáng kinh ngạc. Công lý đã bị bóp méo đến mức gây chết người. Và không ai quan tâm… ngoại trừ Chúa Jêsus, Đấng đã chọn con đường đau đớn đó vì Ngài quan tâm đến bạn và tôi rất nhiều (Lu-ca 9:51). Chúa Jêsus đã chọn chịu khổ bởi vì Ngài yêu… kẻ vô thần và vô tri, kẻ giễu cợt, kẻ kiêu ngạo và kẻ phạm thượng, kẻ ngược đãi và kẻ tàn bạo. Chúa Jêsus yêu tất cả những người làm sai lẽ công bình, và những kẻ thao túng chính trị, cũng như hàng triệu người bình thường phạm tội mỗi ngày. Ngài yêu tất cả chúng ta đến nỗi Ngài muốn chịu đựng tất cả vì chúng ta. Ngài đúng là Đấng Cứu Thế!
Những cây thập tự bằng bạc treo lủng lẳng làm phụ kiện thời trang quanh những chiếc cổ xinh xắn: chúng không thể hiện được sự khốn khổ mà Chúa Jêsus phải chịu. Việc lặp đi lặp lại các từ ngữ hay bài hát tôn giáo sẽ không có ý nghĩa gì nếu không có tình yêu sâu sắc dành cho Chúa Jêsus. Lòng mộ đạo, và thậm chí cả đạo đức, mà không có sự khiêm tốn phục tùng Quyền Tể Trị của Đức Chúa Trời và ân điển của Đấng Christ, cũng sẽ bỏ lỡ ý nghĩa của Lời Đức Chúa Trời… mục đích của cuộc sống… và con đường dẫn đến sự sống đời đời. Tội lỗi của binh lính cũng là tội lỗi của chúng ta, mặc dù cách thể hiện khác nhau; chúng ta cũng là những người gây ra đau thương cho Đấng Cứu Thế. Chúng ta không biết có bao nhiêu người (nếu có) trong đội hành quyết đã hối cải (Mác 15:39). Nhưng chúng ta phải ăn năn vì đã nuôi dưỡng lòng ham muốn vụ lợi và trái tim thiếu yêu thương của mình và phó chính mình cho lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Phi-e-rơ đã phải làm điều đó và chúng ta cũng vậy: “Vậy, hãy hạ mình xuống dưới tay quyền phép của Đức Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên;” (I Phi-e-rơ 5:6).
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã chịu khổ đến cùng cực như vậy vì con và cho con. Con ăn năn về thái độ của lòng con đã đẩy Ngài đến thập tự giá. Xin đổi mới tấm lòng con trong tình yêu đối với Ngài, và giúp con biết ơn sâu sắc về lòng thương xót và ân điển của Ngài. Xin giúp con sống một cuộc đời xứng đáng với sự ban cho của Ngài, và thêm sức để con trở thành một nhân chứng tích cực cho người khác bằng cách sống cho Ngài trong quyền năng của Thánh Linh Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work