Kinh Thánh: Giăng 13:33
“Hỡi các con trẻ ta, ta còn tạm ở với các ngươi; các ngươi sẽ tìm ta, và như ta đã nói với người Giu-đa rằng: Các ngươi không thể đến nơi ta đi, thì bây giờ ta cũng nói với các ngươi như vậy.”(BTT)
Chúa Jêsus dịu dàng gọi các môn đồ của Ngài là “các con trẻ”. Tên gọi ấy (trong tiếng Hy Lạp) rất tình cảm và phản ánh sự tin tưởng sâu sắc giữa cha mẹ và con cái, thầy cô và học trò (Giăng sử dụng từ này 7 lần trong thư tín thứ nhất của ông để nói đến các Cơ Đốc nhân trong Hội Thánh đầu tiên). Chúa Jêsus biết Ngài sẽ đi con đường thập tự giá và muốn trấn an các môn đồ rằng đường lên thiên đàng của Ngài và của họ sẽ khác nhau. Mặc dù nhiều sứ đồ sẽ phải đối mặt với cái chết tàn khốc, nhưng họ sẽ không bao giờ phải đối diện với những gì Chúa Jêsus phải chịu trên thập tự giá.
Ngài phải chịu cái chết cô đơn. Ngài đã bị phân rẽ khỏi Cha là Đức Chúa Trời vì Ngài đang mang tội lỗi của thế gian. Con Trời đã phải một mình gánh chịu sự đau đớn tột cùng vì sự phán xét của Đức Chúa Trời giáng trên Ngài thay vì trên chúng ta. Nỗi thống khổ có thể nhìn thấy được tại vườn Ghết-sê-ma-nê (Lu-ca 22: 39-44) chỉ mới là sự nếm trải ban đầu, sau đó là sự nhạo báng, đánh đập và sự đau đớn thể xác khi bị đóng đinh. Thật là khủng khiếp đối với một Đức Chúa Trời Thánh khiết, Đấng không thể dung thứ bất kỳ tội lỗi nào, phải gánh mọi tội lỗi trong thế gian (2 Cô-rinh-tô 5:21). Lời một bài thánh ca cổ có chép: “Chúng ta có thể không biết, không thể kể hết những nỗi đau Ngài đã phải chịu, nhưng chúng ta tin rằng chính vì chúng ta mà Ngài đã chịu đau đớn và bị treo lên thế kia.” (Trích từ “Có một ngọn đồi xanh xa xa”). Việc đóng đinh chắc chắn diễn ra cách công khai (Công vụ 26:26), nhưng việc xét xử được thực hiện hoàn toàn kín giấu và vô cùng đáng sợ. Chúa Jêsus đã hứa với các môn đồ rằng họ sẽ không phải trải qua nỗi đau đó, bởi vì Ngài đã gánh thay cho họ.
Điều kỳ diệu trong sự cứu rỗi là chúng ta sẽ không bao giờ biết được sự hy sinh của Đấng Christ cao sâu dường nào. Đối với những đứa con nhỏ trong gia đình cũng vậy, chúng không thể hiểu những vất vả ba mẹ phải trải qua để chu cấp cho chúng. Chúng có thể biết đấy, nhưng không bao giờ biết nhiều đến mức có thể báo đáp hết được cho ba mẹ. Cũng vậy, chúng ta không bao giờ có thể báo đáp tình yêu của Đấng Christ dành cho chúng ta. Dẫu thế, chúng ta có thể và phải cảm ơn Ngài, thờ phượng Ngài với tất cả sự hiểu biết của chúng ta và phục vụ Ngài với tất cả sức lực Ngài ban. Và cho dù chúng ta gặp phải khó khăn hoạn nạn nào, chúng ta có thể chắc chắn rằng Chúa Jêsus đều thấu hiểu (Hê-bơ-rơ 2: 17-18). Vì vậy, dù ngày hôm nay bạn có bận rộn cách mấy đi nữa, hãy dừng lại và nhận biết rằng chính vì bạn mà Chúa Jêsus đã chịu sự phán xét từ Đức Chúa Trời. Hãy tạ ơn Ngài.
Lạy Chúa, con cảm ơn Ngài vì con sẽ không bao giờ phải chịu đựng nỗi thống khổ mà Đấng Christ đã trải qua vì tội lỗi con. Xin Chúa tha thứ vì con đã không xem trọng giá phải trả cho sự cứu rỗi của mình, và không trân quý tình yêu Ngài dành cho con. Xin Chúa giúp con quý trọng sự hy sinh của Đấng Christ và thờ phượng Ngài theo bất cứ cách nào khiến Ngài đẹp lòng nhất. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work