Kinh Thánh: Lu-ca 20:41-44
“Đức Chúa Jêsus hỏi họ rằng: Làm sao người ta nói được rằng Đấng Christ là con vua Đa-vít? vì chính vua Đa-vít đã nói trong sách Thi thiên rằng: Chúa phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến khi ta bắt kẻ nghịch ngươi làm bệ chân ngươi. Vậy, vua Đa-vít gọi Ngài bằng Chúa; có lẽ nào Ngài là con vua ấy được?” (BTT)
Để cố gắng gài bẫy Chúa Jêsus, các nhà lãnh đạo tôn giáo đã đặt ra một loạt câu đố. Giờ đây, Chúa Jêsus hỏi họ một câu về danh tính của Đấng Mết-si-a (Đấng Christ). Mọi người đều nghĩ Đấng Christ sẽ là một vị vua trần gian hùng mạnh như vua Đa-vít. Nhưng bằng cách trích dẫn Thi thiên 110:1, Đức Chúa Jêsus đã thách thức giả định đó, bởi vì câu này nói rõ rằng Đa-vít đang nói về một người sẽ là Chúa của ông với quyền cai trị ngang bằng với chính Đức Chúa Cha. Nếu Đa-vít có ý nói Đấng Christ chỉ là một dòng dõi loài người, thì ông sẽ không bao giờ gọi Ngài là “Chúa”!
Vào ngày lễ Ngũ Tuần, Phi-e-rơ đã sử dụng cùng phân đoạn Kinh Thánh đó để chứng minh rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, vì sự phục sinh và thăng thiên của Ngài (Công vụ 2:34-35). Nhưng khi Đức Chúa Jêsus nói chỉ vài ngày trước khi Ngài chết, Ngài chỉ đơn giản để lại cho họ câu hỏi để họ có thể suy nghĩ về danh tính thực sự của Ngài. Họ cũng cần phải xem xét liệu họ là kẻ thù nghịch hay bạn hữu của Đấng Christ, bởi vì tất cả kẻ thù nghịch của Đấng Christ sẽ bị Ngài phán xét bằng thẩm quyền của Đức Chúa Cha.
Đời sống tôn giáo của Y-sơ-ra-ên đầy rẫy sự bảo trợ. Ở một khía cạnh nào đó, điều đó là tốt vì nó mang lại sự ổn định cho gia đình và sự tôn trọng thẩm quyền trong cộng đồng; nhưng nó cũng là nơi sinh sôi lòng kiêu hãnh, và là một nấc thang thứ bậc để có quyền lực trên người khác. Vì vậy, ý tưởng về một vị vua giải phóng được hoan nghênh nếu vị vua đó có thể giải phóng họ khỏi những nhà cai trị La Mã, và các lãnh đạo tôn giáo sẽ có được vị trí tốt trong chính quyền mới. Nhưng ý nghĩ về việc Đức Chúa Trời sống giữa họ thật đáng sợ. Họ thích làm người đại diện của Đức Chúa Trời, nắm lấy quyền cai trị người dân, miễn là Đức Chúa Trời không ở đó để vạch trần sự kiêu ngạo, buông thả, khoe khoang, và khoác lác của họ. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Jêsus khiến họ cảm thấy khó chịu như vậy… bởi vì Ngài là Chúa của họ!
Tôn giáo không có Đấng Christ tiếp tục dệt nên một mạng lưới lừa dối cho cả những nhà lãnh đạo và những người họ lãnh đạo. Các nhà lãnh đạo sử dụng “sự tin kính” để kiểm soát mọi người, và mọi người tin rằng họ sẽ làm hài lòng Đức Chúa Trời nếu cố gắng hết sức để tuân theo các quy tắc của đức tin. Ngay cả những Cơ Đốc nhân cũng có thể tin vào hình thức tôn giáo đó, nơi mà lãnh đạo kiêu ngạo và tín đồ phục tùng. Tuy nhiên, tất cả những điều đó bỏ qua việc Chúa Jêsus Christ là Đức Chúa Con được xức dầu, Vua trên muôn vua và Chúa trên muôn chúa, bình đẳng với Đức Chúa Cha. Chúng ta chỉ có thể làm hài lòng Ngài bằng cách tin cậy vào sự hy sinh của Ngài vì tội lỗi của chúng ta, và học cách sống thế nào để Ngài nhận được tất cả vinh quang. Để làm được điều đó, chúng ta cần hiểu rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, được Đức Chúa Cha chỉ định làm Chúa của muôn vật, Đấng Cứu Rỗi thế gian và là Quan Án của tất cả những ai chống lại thẩm quyền yêu thương của Ngài.
Lạy Cha Toàn Năng đời đời. Cảm ơn Ngài đã chỉ định Con Ngài là Đức Chúa Jêsus có thẩm quyền tối cao cho tất cả mọi tạo vật, kể cả thế giới này. Con cũng cảm ơn Ngài vì Ngài cũng là Đấng Cứu Rỗi tội nhân, là con đường duy nhất để đến với Cha. Xin tha thứ cho con khi con rơi vào cảnh nô lệ của tôn giáo không tin Đấng Christ, dù với tư cách người lãnh đạo hay người theo đạo. Xin giúp con loại bỏ lòng kiêu hãnh để con hoàn toàn có thể nhận được lòng thương xót của Ngài và tìm thấy ân điển để giúp đỡ trong lúc cần. Xin cho con yêu mến Đấng Christ như Cứu Chúa của con, làm việc với Ngài như Chủ của con và thờ phượng Ngài như Chúa của con. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work