Kinh Thánh: Mác 9:19-24
“Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Hỡi dòng dõi chẳng tin kia, ta sẽ ở cùng các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ chịu các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến cho ta? Chúng bèn đem đứa trẻ cho Ngài. Đứa trẻ vừa thấy Đức Chúa Jêsus, tức thì quỉ vật mạnh nó, nó ngã xuống đất, rồi lăn lóc sôi bọt miếng ra. Đức Chúa Jêsus hỏi cha nó rằng: Điều đó xảy đến cho nó đã bao lâu? Người cha thưa rằng: Từ khi nó còn nhỏ. Quỉ đã lắm phen quăng nó trong lửa và dưới nước, để giết nó đi; nhưng nếu thầy làm được việc gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Sao ngươi nói: Nếu thầy làm được?… Kẻ nào tin thì mọi việc đều được cả. Tức thì cha đứa trẻ la lên rằng: Tôi tin; xin Chúa giúp đỡ trong sự không tin của tôi!” (BTT)
Làm việc với Chúa Jêsus là tốt; làm việc mà không có Chúa Jêsus ở cùng là vô ích và ngu xuẩn. Sự thiếu kiên nhẫn của Ngài với các môn đồ không phải vì họ đã quên “công thức trừ quỷ”, mà vì họ đã kiêu ngạo tin tưởng vào chính mình thay vì tin cậy và vâng lời Chúa Jêsus. Lời quở trách có vẻ gay gắt nhưng là bài học cần thiết cho công việc tiếp theo của họ với tư cách là những người lãnh đạo Hội Thánh. Ngay cả Sa-tan dường như cũng thích thú trước sự vô tín bất lực của các môn đồ (khi đứa trẻ bị ném vào một cơn đau khác). Dường như người duy nhất có đức tin là cha của đứa trẻ. Nhưng đức tin của người cha đặt vào Chúa Jêsus – không phải vào các môn đồ hay phong trào bao quanh đám đông.
Chúa Jêsus truyền lệnh và ra lệnh cậu bé đứng trước mặt mình. Sa-tan đã tung ra cú đánh cuối cùng khi đứa trẻ bị chiếm đoạt lần cuối. Chúa Jêsus chất vấn người cha không phải vì Ngài không biết thông tin, nhưng để khiến ông cất tiếng nài xin lòng thương xót từ Chúa. Tuy nhiên, sự thất bại của các môn đồ có thể đã làm lung lay lòng tin của ông nơi Chúa và vì vậy đức tin của ông đã bị tắt ngấm. Mặc dù đó chỉ là một ít đức tin, nhưng đức tin đó đã đặt nơi Cứu Chúa quyền năng.
Đức tin thật là gì? Các môn đồ ở với Chúa Jêsus hai năm mà họ không hiểu, vì vậy Ngài đã dùng sự đau khổ của người cha để dạy dỗ họ. “Nếu bạn có thể làm bất cứ điều gì” được thách thức bởi, “Nếu bạn có thể?”. Tất nhiên, Chúa Jêsus có thể làm bất cứ điều gì, nhưng Ngài đã chọn hành động để đáp lại đức tin của người cha. Do đó, “ai tin thì mọi sự đều có thể.” Cha của đứa trẻ đã tin – đó là lý do tại sao ông ta đến với Chúa Jêsus ngay từ đầu. Nhưng ông biết rằng đức tin của mình không vững chắc. Mặc dù có thể ông không nhận ra điều đó, nhưng lời cầu xin tiếp theo của ông cho thấy rằng ông hiểu biết về đức tin hơn các môn đồ. “Xin giúp đỡ trong sự không tin của tôi”, cho thấy rằng đức tin thật không phải là vấn đề về sự tự tin của con người, mà là sự sẵn lòng để Chúa thay đổi hệ thống niềm tin của chúng ta. Đức tin không đến bởi nhu cầu hay ước muốn, nhưng bởi sự mặc khải từ Đức Chúa Trời (Rô-ma 10:17).
Chúng ta đang sống giữa những người không tin Chúa – có nhiều đối tượng đức tin khác nhau. Nhưng tất cả đều có một điểm chung: không sẵn lòng để Lời Chúa (chính Ngài là Ngôi Lời) điều khiển họ và hoàn cảnh của họ, và uốn nắn đức tin của họ. Họ sẽ thay thế bất cứ thứ gì (triết học, giá trị thế tục, duy luật, tôn giáo giả, chủ nghĩa đa cảm, lô-gíc tự nhiên và tính vị kỷ tuyệt đối) thay vì để Thánh Linh của Đức Chúa Trời hướng dẫn họ tin vào Chúa Jêsus. Dấu hiệu của đức tin thật là sẵn sàng để Chúa Jêsus thay đổi tấm lòng bên trong. Chúng ta hãy tự thực hành đức tin thật và khích lệ người khác làm như vậy – đó là cách duy nhất để làm việc với Chúa Jêsus.
Lạy Chúa, con biết rằng Chúa có thể làm bất cứ điều gì. Xin tha thứ cho con vì đã không để Ngài điều khiển. Xin giúp con tin rằng Ngài sẽ thực thi những lời hứa qua Lời của Ngài trong đời sống con. Xin Chúa hãy hành động và thay đổi trong con cũng như trong những người bạn của con khi con giải thích lẽ thật của Ngài cho họ. Trong danh Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work