Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 23:1-4
“Bấy giờ Đức Chúa Jêsus phán cùng dân chúng và môn đồ Ngài rằng: Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si đều ngồi trên ngôi của Môi-se. Vậy, hãy làm và giữ theo mọi điều họ đã bảo các ngươi; nhưng đừng bắt chước việc làm của họ, vì họ nói mà không làm. Bọn ấy buộc những gánh nặng khó chịu, để trên vai người ta, còn mình thì không muốn động ngón tay vào.” (BTT)
Trong nhiều nền văn hóa, việc nói bất cứ điều gì mà người khác không đồng ý có thể bị xem là thô lỗ. Điều quan trọng là cả cộng đồng phải có lòng khoan dung xã hội để gắn kết với nhau. Tuy nhiên, khi sự dối trá, sai sót hoặc giả dối dưới bất kỳ hình thức nào được bỏ qua, các mối quan hệ xã hội sẽ bị suy yếu và xã hội sẽ dần tan rã. Chúa Jêsus đã nói thẳng về vấn đề này với đám đông và các môn đồ của Ngài. Đó là một phần quan trọng trong lời dạy của Ngài dành cho các sứ đồ tập sự, là những người trong tương lai sẽ phải đối phó với các tiên tri giả đang cố gắng kéo Hội Thánh ra khỏi lẽ thật của Phúc Âm.
Giọng văn của toàn chương này chắc chắn không “đúng đắn về phương diện chính trị”. Đó là sự phơi bày trực tiếp những lời dạy và việc làm giả hình của các nhà lãnh đạo tôn giáo – đặc biệt là những người Pha-ri-si tự nhận mình là chuyên gia giải thích Lời Đức Chúa Trời. Trong thời gian đầu của chức vụ, Chúa Jêsus đã lên án sự giả hình tôn giáo này trong Bài giảng trên núi (Ma-thi-ơ 6:1-18). Trong chương này, ngay trước khi bị đóng đinh, Chúa chỉ đích danh người Pha-ri-si và vạch trần rất chi tiết sự giả hình của họ, cảnh báo đám đông và các môn đồ Ngài đừng sống như họ.
Mọi sự giả hình về tôn giáo đều đặt thêm gánh nặng cho con người mà không có sự giúp đỡ nào để làm cho nhẹ bớt. Những người đó sống trong nỗi sợ hãi về cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời nếu họ phạm luật, nhưng cũng biết rằng họ không thể làm trọn luật pháp. Đó là một kiểu điều khiển để lạm dụng người khác mà Chúa không bao giờ cho phép. Hội Thánh chỉ có thể hoạt động đúng khi tiếp nhận và ban ra tình yêu thương, và tiếp tục mạnh mẽ rao giảng phơi bày những điều giả dối (ngay cả khi những người sùng đạo cho rằng đó là điều đúng).
Chúng ta rất dễ nhận thấy sai lầm của người khác. Đó là lý do tại sao chúng ta cần Lời Đức Chúa Trời như một tấm gương để thấy mình là người như thế nào, và sau đó vâng theo “luật pháp về sự tự do” của Đức Chúa Trời (Gia-cơ 1:22-25). Hễ nơi nào chúng ta có trách nhiệm thuộc linh (với chính mình, những người trong gia đình, cộng đồng và Hội Thánh), thì chúng ta không phải chỉ dạy và luyện tập những điều đúng, mà còn phải khiển trách và sửa chữa điều sai (2 Ti-mô-thê 3:16). Không nhận ra được điều sai thì sẽ không thể xác định được điều đúng. Việc tiếp nhận cả điều đúng và sai giống như một người có một trái tim tốt nhưng phổi xấu … cuối cùng, cơ thể sẽ chết. Dù sao, đó là một thách thức lớn vì không ai thích bị quở trách. Nhưng nếu trẻ em cần sự sửa dạy, thì Hội Thánh cũng vậy.
Lạy Chúa là Chủ của con, cảm ơn Ngài là chân lý duy nhất và trong Ngài không hề có sự tối tăm. Xin tha thứ cho con vì những lần con thỏa hiệp bằng cách tiếp nhận điều sai cùng với điều đúng. Con biết làm như vậy là sai. Cũng xin tha thứ cho con khi bỏ qua sự giả dối tại những nơi mà trách nhiệm thuộc linh của con là bảo vệ lẽ thật. Xin giúp con phân biệt được điều đúng và sai trong cuộc sống của chính con, và cho con khao khát lẽ thật để đem sự tự do đến với cuộc đời của những người mà con chịu trách nhiệm thuộc linh. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work