Kinh Thánh: Ma-thiơ 6:5-8
“Khi các ngươi cầu nguyện, đừng làm như bọn giả hình; vì họ ưa đứng cầu nguyện nơi nhà hội và góc đường, để cho thiên hạ đều thấy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi cầu nguyện, hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện Cha ngươi, ở nơi kín nhiệm đó; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi. Vả, khi các ngươi cầu nguyện, đừng dùng những lời lặp vô ích như người ngoại; vì họ tưởng vì cớ lời mình nói nhiều thì được nhậm. Vậy, các ngươi đừng như họ; vì Cha các ngươi biết các ngươi cần sự gì trước khi chưa xin Ngài.” (BTT)
Cầu nguyện là điều rất tốt. Cầu nguyện là phần thiết yếu trong mối liên hệ với Đức Chúa Trời… cầu nguyện có nghĩa là “kêu cầu” cùng Ngài. Chúng ta kêu cầu cùng Chúa vì chúng ta không đủ to lớn, không đủ khôn ngoan hoặc không đủ tin kính để giải quyết các vấn đề trong cuộc sống hoặc để kỷ luật chính mình. Và khi cầu nguyện, chúng ta cũng cần Chúa giúp chúng ta ngợi khen Ngài, ăn năn, cảm tạ Ngài và cầu thay cho người khác. So với Đức Chúa Trời, chúng ta yếu đuối về mọi mặt.
Tuy nhiên, một số tín đồ sùng đạo thích phô diễn sự cầu nguyện; giống như các diễn viên trên sân khấu, họ muốn làm cho người khác tin rằng họ thánh thiện hơn. Vấn đề trong thời Chúa Jêsus là cầu nguyện đi kèm với việc quỳ gối, cúi đầu, đứng giơ tay; thậm chí khóc khi cầu nguyện nơi công cộng. Một số người còn nói lảm nhảm và tạo ra nhiều tiếng ồn. Nhưng không hành động nào gây ấn tượng với Chúa Jêsus cả. Ngài dạy rằng Đức Chúa Trời chỉ nghe những lời cầu nguyện thầm và chân thành từ tấm lòng – trên thực tế, bất kỳ việc trình diễn công khai nào cũng đều có thể là cạm bẫy, cám dỗ người cầu nguyện tìm kiếm sự chấp thuận của con người. Chúa Jêsus nói rằng nếu người ta cầu nguyện để được người khác khen ngợi, thì đó sẽ là phần thưởng duy nhất mà họ nhận được.
Chúa không nhìn vào điệu bộ hoặc đo độ lớn tiếng cầu nguyện của chúng ta. Ngài chỉ nhìn vào tấm lòng (1 Sa-mu-ên 16:7). Chúa Jêsus nói rằng cầu nguyện là sự giao tiếp rất cá nhân và sẽ vô ích nếu chúng ta cố gắng sử dụng nó như một cách quảng cáo đạo đức của mình cho người khác. Việc liên tục lặp lại các từ ngữ cũng vô nghĩa; điều đó không làm cho Đức Chúa Trời nghe rõ hơn hoặc hành động nhanh hơn. Chúa Jêsus chỉ đơn giản dạy phải cầu nguyện ở nơi kín nhiệm. “Chỗ kín nhiệm’’ là nơi chúng ta tâm sự với Chúa, một cách trung thực và không giả vờ. Không có lý do nào khác để cầu nguyện, ngoài việc để tương giao với Đấng Tạo hóa của chúng ta; tin rằng Ngài sẽ đáp lời.
Tất nhiên Chúa biết tất cả; Ngài biết chúng ta cần gì trước khi cầu nguyện. Vậy tại sao phải nói với Ngài mọi điều? Bởi vì cầu nguyện là một phần trong cách chúng ta tương giao với Chúa. Làm sao chúng ta có thể nói rằng chúng ta có mối quan hệ với Đức Chúa Trời nếu không nói chuyện với Ngài? Nhưng mối quan hệ đó phải thành thật, “nhìn thẳng vào mắt Chúa”. Khi trò chuyện với Ngài, chúng ta chỉ nghĩ đến một mình Ngài, nói với Ngài mà thôi. Những kẻ giả hình chỉ chứng tỏ rằng họ ít quan tâm đến Chúa, và Ngài biết điều đó. Bí quyết cầu nguyện là ở riêng cách cá nhân với Chúa, dành thời gian riêng cho Ngài và ở chỗ không có người. Đó là một kỷ luật mà nó sẽ trở thành niềm vui cho chúng ta.
Lạy Cha Thiên Thượng, cảm ơn Ngài vì muốn con nói chuyện với Ngài. Đó là một đặc ân tuyệt vời nhưng con đã lạm dụng khi dùng sự cầu nguyện để gây ấn tượng với người khác, hoặc bằng cách lặp đi lặp lại những lời cầu nguyện như thể số lượng từ con nói sẽ ảnh hưởng đến việc đáp lời của Ngài. Xin hãy giúp con học biết kỷ luật của việc cầu nguyện thầm, chỉ giữa con và Ngài – ở một nơi mà con không bị phân tâm và bày tỏ tấm lòng con cách chân thành với Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus, Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work