Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 6:1-4
“Hãy giữ, đừng làm sự công bình mình trước mặt người ta, cho họ đều thấy. Bằng không, thì các ngươi chẳng được phần thưởng gì của Cha các ngươi ở trên trời. Vậy, khi ngươi bố thí, đừng thổi kèn trước mặt mình, như bọn giả hình làm trong nhà hội và ngoài đường, để được người ta tôn kính. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì, hầu cho sự bố thí được kín nhiệm; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.” (BTT)
Ban cho là việc làm đúng đắn. Nhưng động cơ thúc đẩy chúng ta làm điều đó sẽ quyết định phần thưởng của chúng ta. Những người sùng đạo trong thời Chúa Jêsus thường thích được người khác xem là những nhà tài trợ rộng rãi cho người nghèo. Họ muốn tất cả mọi người thấy được việc làm của họ – không chỉ những người ăn xin nghèo nhận tiền từ họ mà cả bạn bè và môn đệ của họ nữa. Việc từ thiện của họ trở thành vấn đề làm sao để công chúng tán thưởng và sự chú ý của dân chúng là phần thưởng dành cho họ.
Chúa Jêsus gọi họ là “những diễn viên”; họ không thực sự thể hiện tình yêu thương vô điều kiện, họ đang ở trên một “sân khấu” biểu diễn trong tiếng vỗ tay của khán giả. Từ “diễn viên” trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là đạo đức giả. Họ là những người biểu diễn tôn giáo: không chân thành đối với Đức Chúa Trời bởi vì lòng họ đã đặt mục tiêu coi mình là quan trọng, và muốn có được vinh quang từ người khác. Chúa Jêsus phán rằng họ đã nhận được phần thưởng của mình rồi. Họ đã mang đến một màn trình diễn hay cho người xem và nhận được sự tán dương của dân chúng. Động cơ của họ không phải là vâng lời Đức Chúa Trời, hay tình yêu đối với người nghèo, mà là tham vọng cá nhân, tự cho mình là trung tâm để được ca ngợi.
Sự ban cho đẹp lòng Đức Chúa Trời không liên quan gì đến người khác. Đó là một việc làm kín đáo chỉ có Đức Chúa Trời biết, một “bí mật” giữa Ngài và người ban cho. Vì vậy, mặc dù chúng ta cho người nghèo, nhưng thực sự chúng ta đang dâng hiến cho Chúa… như thể Ngài đang ban cho một cách dư dật và chúng ta chỉ là những người chuyển hộ mà thôi. Xét cho cùng thì mọi thứ chúng ta có đều đến từ Đức Chúa Trời còn chúng ta là người quản lý cho Chúa, và tìm kiếm ý Chúa để sử dụng theo mục đích Ngài muốn. Chúng ta không phải những nhà hảo tâm; tất cả đều đến từ Đức Chúa Trời và vinh quang thuộc về Ngài. Khi chúng ta chiếm lấy hào quang và xuôi theo những người tán dương mình, chúng ta đang đánh cắp sự khen ngợi vốn thuộc về Đức Chúa Trời. Do đó, chúng ta không thể mong đợi bất kỳ phần thưởng thiêng liêng nào nữa.
Đức Chúa Trời trân trọng tình yêu chúng ta bày tỏ với Ngài khi chúng ta ban cho một cách kín đáo vì danh Ngài. Ngài ưa thích cách chúng ta tận hiến cho Ngài bằng cách trao đi một số ơn phước vật chất mà Ngài đã ban cho chúng ta. Vương quốc của Ngài phần nào cũng vận hành như thế. Và Chúa sẽ ban thưởng cho những ai đồng công với Ngài để giúp đỡ những người đang thiếu thốn, để Ngài được vinh hiển. Hãy bắt đầu bằng cách cầu xin Chúa chỉ ai là người Ngài muốn bạn giúp đỡ và giúp như thế nào. Sau đó, hãy tìm cách ban cho một cách kín đáo và ngợi khen Đức Chúa Trời vì đặc ân được trở thành người trao hộ ơn phước từ Chúa. Hãy giữ kín việc làm ấy và để Chúa hoàn tất phần còn lại.
Kính lạy Cha Thiên Thượng! Tạ ơn Chúa đã ban cho con rất nhiều ơn phước để con có thể chia sẻ với những người mà Chúa muốn ban phước. Xin Chúa tha tội cho con vì đã khiến mọi người chú ý vào sự ban cho của con để họ khen ngợi con. Xin Chúa giúp con biết ban cho một cách kín đáo và quy sự vinh hiển về cho Chúa. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work