Kinh Thánh: Mác 14:17-19
Buổi tối, Ngài đến với mười hai sứ đồ. Đang dùng bữa, Đức Chúa Jêsus phán: “Thật, Ta bảo các con, một người trong các con đang ngồi ăn với Ta đây sẽ phản Ta.” Các môn đồ buồn rầu lắm, lần lượt hỏi Ngài: “Có phải con không?” (BTT)
Bữa tiệc tối cho lễ Vượt qua đã được dọn xong. Hai môn đồ được sai đi trước đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng (Mác 14:13-16) và Chúa Jêsus bước vào cùng với mười môn đồ còn lại.
Mặc dù tính trang nghiêm của kỳ lễ trọng được nhắc lại khiến ai nấy hồi tưởng lại lễ Vượt qua đầu tiên, nhưng việc ngồi ngả người trên thảm xung quanh một chiếc bàn thấp có thể tạo cảm giác thân mật và dễ chịu.
Phong tục này có thể có đôi chút xa lạ đối với các môn đồ. Có thể họ đã tham dự các kỳ lễ Vượt qua hằng năm kể từ khi còn thơ ấu, nhưng riêng năm đó họ lại cảm nhận có một điều gì thật khác. Trước đó, Chúa Jêsus đã báo trước rằng Ngài sẽ bị các nhà lãnh đạo tôn giáo chối bỏ, xử tử nhưng rồi sẽ sống lại từ kẻ chết vào ngày thứ ba. Ngài đã phán như vậy ba lần (Ma-thi-ơ 16:21; 17:22-23; 20:17-19 ). Đó là ba lần Chúa công bố về sự kiện có thật sắp diễn ra. Các môn đồ biết điều đó sẽ xảy ra ở thành Giê-ru-sa-lem (Mác 10:33), nhưng ngay cả các thầy tế lễ cả cũng không muốn Chúa Jêsus bị bắt tại lễ Vượt qua vì sợ xảy ra bạo loạn (Mác 14:2). Nhưng đó là kế hoạch của Đức Chúa Trời (Công vụ 2:23), và Chúa Jêsus sắp cho các môn đồ biết rằng họ cũng sẽ bị liên lụy bởi sự chết của Ngài.
Bầu không khí bị phá vỡ khi Chúa Jêsus nói rằng một trong mười hai môn đồ sẽ phản bội Ngài. Các môn đồ run sợ cũng là điều dễ hiểu. Họ đã ở cùng Chúa suốt hai năm rưỡi. Gần như mỗi ngày trôi qua họ đều có sự đồng hành của Chúa. Quả thật, dù có những thời điểm khó khăn hay những lúc bất đồng, nhưng chắc chắn rằng họ đều cùng đứng về một phía. Không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy kẻ phản bội Chúa lại chính là kẻ giữ bạc đáng tin cậy (Giăng 13:29). Nhưng câu nói của Chúa Jêsus khiến họ buồn rầu trong lòng. Các môn đồ cảm thấy họ có khả năng bị lầm lạc hoặc nghi ngờ Chúa, hay thậm chí là chỉ trích Ngài. Mỗi người đều cảm thấy rằng Chúa Jêsus đang ám chỉ họ. Đó chính là vì ngón tay của Đức Chúa Trời có quyền năng chỉ ra tội lỗi (Đa-ni-ên 5:5, 25-28).
Cũng giống như chúng ta, mỗi người trong số họ đều có thể chối Chúa Jêsus hoặc không trung thành với Ngài. Như chúng ta thấy, không chỉ Giu-đa phản bội Chúa Jêsus vì tiền bạc (Mác 14:10-11), mà Phi-e-rơ cũng đã phản bội Ngài vì sự hèn nhát (Mác 14:66-72) và tất cả các môn đồ còn lại đều bỏ rơi Ngài vì sợ hãi (Mác 14:50). Những lời phán của Chúa Jêsus đi trước những việc làm của các môn đồ, hầu cho họ có thể biết rằng Ngài cũng đã chết vì họ; và những ai ăn năn đều được Chúa phục hồi. Ngoại trừ Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, là người không biết ăn năn. Nếu như chúng ta ở vào thời điểm đó, liệu chúng ta có cảm thấy bị cáo trách chút nào không, khi biết rằng Chúa Jêsus đã nhìn thấu bên trong chúng ta. Thật vậy, mong muốn thoát khỏi tiếng phán của Chúa và làm những điều mình thích chính là dấu hiệu cơ bản của tội lỗi trong mỗi người chúng ta. Và chính vì tội lỗi đó mà Chúa Jêsus phải chịu chết, là Đấng công bình thay cho kẻ không công bình để dẫn chúng ta đến cùng Đức Chúa Trời (I Phi-e-rơ 3:18). Nếu tấm lòng của bạn đang được Chúa cáo trách và bạn biết rằng Ngài nhìn thấy tội lỗi của bạn thì hãy chạy đến ăn năn với Chúa, dù bạn có đang phản bội Ngài… vì Ngài sẽ tha thứ cho những ai biết xưng nhận tội lỗi mình (I Giăng 1:9). Đừng do dự bạn nhé!
Lạy Chúa, cảm ơn Chúa đã nhắc nhở con về bản chất tội lỗi của chính mình cũng như sự bất trung với Chúa qua việc chối bỏ Ngài hoặc không vâng lời Ngài. Xin Chúa tha thứ cho con vì lòng con nhận biết rằng ngón tay của Ngài đang chỉ vào con. Cảm ơn Chúa vì Ngài sẵn sàng tha thứ cho tất cả những ai biết xưng nhận tội lỗi mình với Chúa. Xin Chúa giúp con học cách bước đi với Ngài mà không che giấu bất cứ điều gì hầu cho con sẽ ngợi khen danh Chúa và trung thành với Ngài. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work