Kinh Thánh: Mác 14:20-21
“Ngài đáp rằng: ấy là một trong mười hai người, là người thò tay vào mâm cùng ta. Vì Con người đi, y như lời đã chép về Ngài; song khốn cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn.” (BTT)
Trong Bữa Tiệc Cuối Cùng, Chúa Jêsus đã chỉ ra kẻ phản bội Ngài. Giăng 13:26 chép rằng Chúa đưa ra dấu hiệu ám chỉ Giu-đa (qua một miếng bánh nhúng vào trong nước thảo mộc), nhưng có thể Ngài cũng đã làm điều tương tự như thế với những người khác. Rõ ràng, họ không nhận ra hành động đặc biệt dành cho Giu-đa. “Có kẻ tưởng rằng tại Giu-đa có túi bạc, nên Đức Chúa Jêsus biểu người: Hãy mua đồ chúng ta cần dùng về kỳ lễ; hay là: Hãy bố thí cho kẻ nghèo.” (Giăng 13:29). Nhưng khi Chúa Jêsus trao mẫu bánh cho Giu-đa, Sa-tan liền nhập vào kẻ phản bội (Giăng 13:27). Tương tự như Gióp ở chương 1-2, Đức Chúa Trời đã cho phép Sa-tan thao túng trong nhiều trường hợp của Giu-đa; và lần này trở thành tội ác lớn nhất mà thế giới từng biết đến.
Có ba sự kiện sắp được thực hiện và Chúa Jêsus giảng giải điều chi đang xảy đến. Thứ nhất: cái chết của Chúa Jêsus là một kế hoạch thiên thượng, được bày tỏ rõ ràng trước khi có lời tiên tri trong Kinh Thánh (Ê-sai 53:1-6), là những việc Chúa Jêsus không ngừng theo đuổi (Ê-sai 50:6-7) đến nỗi Ngài phán: “Nầy, tại sao Cha yêu ta: Ấy vì ta phó sự sống mình, để được lấy lại. Chẳng có ai cất sự sống ta đi, nhưng tự ta phó cho; ta có quyền phó sự sống, và có quyền lấy lại; ta đã lãnh mạng lịnh nầy nơi Cha ta.” (Giăng 10:17-18). Thứ hai: đó là âm mưu của con người là các nhà lãnh đạo tôn giáo, của lòng đố kỵ, hận thù và tham lam thể hiện qua sự phản bội của Giu-đa (Mác 14:10-11). Thứ ba: đó là đỉnh điểm của cuộc tranh giành quyền lực giữa Sa-tan với Đức Chúa Trời, hay đúng hơn là kế hoạch của Đức Chúa Trời nhằm đánh bại Sa-tan (I Giăng 3:8).
Những sự kiện này không hề mâu thuẫn nhau. Đức Chúa Trời đang hành động trong mọi hoàn cảnh để đảm bảo kế hoạch cứu rỗi của Ngài (Rô-ma 8:3) sẽ được hoàn thành đúng thời điểm (Rô-ma 8:28). Đức Chúa Trời đã thực hiện như vậy để danh Ngài được tôn cao (Giăng 13:31), và đem phước hạnh đến cho hàng triệu con người (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:14). Nhưng kế hoạch thiên thượng này không dung thứ cho kẻ phản bội, họ sẽ gánh lấy hậu quả đời đời bởi hành động của chính mình (Rô-ma 14:12). Giống như dân A-si-ri (Assyria) và Ba-by-lôn (Babylon) cùng những kẻ áp bức dân Y-sơ-ra-ên: Đức Chúa Trời đã sử dụng họ làm đầy tớ cho Ngài để trừng phạt dân sự của Ngài (Giê-rê-mi 27:6), nhưng sau đó tất cả đều bị tiêu diệt (Giê-rê-mi 51:54-56), phải gánh chịu hậu quả vì đã phỉ báng dân sự của Chúa.
Ở đây, trong giao ước ân điển của Chúa và quyền tự do lựa chọn của con người có điểm tương đồng đáng chú ý. Các quyết định hay hành động của con người không thể gây tác động lên ý muốn của Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời hoàn toàn không ép buộc dân Giu-đa phải hành động mà không được quyền lựa chọn. Dù cố gắng hòa hợp các khái niệm về ân điển và ý chí tự do thể nào chăng nữa thì đây vẫn là quyền của Chúa chứ không phải của chúng ta. Chúng ta không thể bào chữa cho cách hành xử với lý do “Chúa không cho tôi sự lựa chọn” hay làm giảm đi quyền cai trị của Ngài bằng cách đòi hỏi bất kỳ công lao nào thuộc về chúng ta. Thực tế Đức Chúa Trời luôn làm những gì Ngài quyết định, và chúng ta có quyền lựa chọn điều đúng đắn và phù hợp với ý muốn đã được Ngài mặc khải. Những người hành động như Ma-ri (Mác 14:6-9) thì được khen ngợi; còn những ai làm như Giu-đa thì bị lên án! Lựa chọn là của bạn!
Lạy Chúa toàn năng, Đấng luôn làm điều phải để các mục tiêu của Ngài được trọn. Xin tha thứ cho con vì những lúc con chống lại ý muốn của Ngài hoặc phàn nàn Ngài không thấu hiểu hoàn cảnh. Xin giúp con biết ý muốn của Ngài từ Kinh Thánh, để con biết lựa chọn nào làm Chúa đẹp lòng; và xin cho con làm những điều đúng đắn để danh Chúa được vinh hiển và con nhận được phước hạnh từ nơi Ngài. Nhơn danh Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work