Kinh Thánh: Mác 16:6-7
“Song người nói cùng họ rằng: Đừng sợ chi, các ngươi tìm Đức Chúa Jêsus Na-xa-rét, là Đấng đã chịu đóng đinh; Ngài sống lại rồi, chẳng còn ở đây; hãy xem nơi đã táng xác Ngài. Nhưng hãy đi nói cho các môn đồ Ngài và cho Phi-e-rơ rằng: Ngài đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi; các ngươi sẽ thấy Ngài tại đó, như Ngài đã phán cùng các ngươi vậy.” (BTT)
Những người nữ đến thăm mộ của Chúa Jêsus lúc tờ mờ sáng như chết lặng trước sự xuất hiện của thiên sứ mặc áo trắng sáng lóa ngồi trên hòn đá đã lăn khỏi cửa mộ. Họ nghĩ điều họ làm sẽ không ai biết, vì không ai có mặt tại đó cả (Mác 16:1-3). Họ giật mình bởi một người thình lình đến nói với họ về việc Chúa Jêsus đã sống lại.
Một trong những chỉ dẫn quen thuộc nhất trong Kinh Thánh là: “Đừng sợ” (Giô-suê 1:9). Thật huyền diệu. Bất kỳ cuộc gặp gỡ nào với Đức Chúa Trời thánh khiết đều tuyệt vời, và nếu chúng ta không được tẩy sạch bởi dòng huyết của Đấng Christ, chúng ta chắc sẽ rất sợ bị đoán phạt. Đương nhiên, nỗi sợ là phản ứng tự nhiên đối với bất kỳ điều gì đe dọa cuộc sống, sự an toàn và tình bạn của chúng ta. Việc cho rằng mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hoặc cho rằng mình sẽ chịu hình phạt là nguyên nhân gây ra sự sợ hãi (I Giăng 4:18). Nhưng sự hiện diện của Đức Chúa Trời hay thiên sứ của Ngài làm chúng ta càng khiếp sợ hơn cả những hoàn cảnh chúng ta đang đối diện, trừ khi chúng ta biết rằng chúng ta được cứu khỏi “cơn thạnh nộ hầu đến”. Nhưng điều đó chưa làm yên lòng những người nữ.
Thiên sứ biết ý định của họ (dù cho họ không nói ra), và nơi Chúa Jêsus ở (điều này ngoài sự hiểu biết của họ). Thiên sứ bảo họ nhìn vào trong ngôi mộ trống, và nhắc lại cho họ nhớ lời Chúa Jêsus đã nói về nơi Chúa sẽ gặp họ (Mác 14:28). Thiên sứ của Đức Chúa Trời thậm chí còn biết được nỗi thất vọng của Phi-e-rơ sau thất bại đức tin của ông, nên ông được đặc biệt nhắc đến trong phân đoạn này. Điều quan trọng cho tương lai của họ không phải ở điều họ hy vọng (họ không hy vọng Chúa Jêsus sẽ sống lại), và cũng không phải trong khả năng “vượt qua và bắt đầu lại” của họ (đơn giản là vì họ không muốn làm vậy), nhưng duy chỉ trong lời của Chúa Jêsus.
Chúng ta thường bị dày vò bởi những cảm xúc yếu đuối và chúng ta chỉ có hy vọng khi trông cậy nơi Lời Chúa (Thi thiên 119:147). Đức Chúa Trời là Đấng biết chúng ta, luôn phán với chúng ta qua Lời Ngài dưới sự soi sáng của Đức Thánh Linh. Nếu chúng ta không kinh nghiệm thực tế về Lời Chúa trên các trang giấy (hay trong phiên bản trên máy tính), chúng ta có thể lo đủ thứ cách vô ích. Không phải nỗi sợ ấy bất thường đâu mà sự bình an Chúa ban cho mới là điều siêu nhiên để kiểm soát cảm xúc và xoa dịu tâm trí chúng ta (Phi-líp 4:7). Trên hết, Chúa Jêsus bảo đảm rằng Ngài là Đấng sống, và sẵn sàng giải quyết hết mọi điều cho chúng ta. Ngài là bạn hữu của chúng ta!
Lạy Cứu Chúa, con cảm ơn Ngài vì Ngài đảm bảo Ngài luôn giữ lời hứa và Ngài không hề bỏ chúng con một mình, để chúng con không phải sợ hãi. Xin Ngài tha thứ cho con vì có những lúc con lo sợ khi không tin cậy Ngài nắm quyền tể trị trong mọi hoàn cảnh của con. Xin giúp con được an nghỉ trong sự bình an của Ngài hôm nay. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work