Kinh Thánh: Mác 8:6-10
“Ngài bèn biểu đoàn dân ngồi xuống đất; đoạn lấy bảy cái bánh, tạ ơn, rồi bẻ ra trao cho môn đồ để phân phát, thì môn đồ phân phát cho đoàn dân. Môn đồ cũng có mấy con cá nhỏ; Đức Chúa Jêsus tạ ơn rồi, cũng khiến đem phân phát như vậy. Ai nấy ăn no nê; rồi người ta thâu được bảy giỏ những miếng thừa. Vả, những người ăn đó ước chừng bốn ngàn người. Đức Chúa Jêsus cho chúng về; rồi liền vào thuyền với môn đồ, sang xứ Đa-ma-nu-tha.” (BTT)
Câu chuyện ngắn này dường như rất giống với câu chuyện Chúa hóa bánh cho 5.000 người ăn (Mác 6:35-44), nhưng lần này chỉ có 4.000 người. Thay vì 5 cái bánh và 2 con cá thì ở đây có 7 cái bánh và vài con cá nhỏ. Thay vì 12 giỏ bánh thừa thì ở đây là 7 giỏ. Những con số có thể thay đổi nhưng Chúa Jêsus thì không hề đổi thay. Ngài luôn giàu lòng thương xót, ưu tiên của Ngài là nuôi dưỡng tâm linh, nhưng vì yêu nên Ngài cũng muốn đáp ứng cho những con người đang đói được no. Một lần nữa, khi Chúa Jêsus cho đoàn dân ăn thì họ được thỏa mãn (linh hồn lẫn thân thể), và một lần nữa còn nhiều giỏ bánh thừa cho các môn đồ.
Có lẽ Mác không cần kể câu chuyện này, nhưng ông vẫn ký thuật lại để nhấn mạnh sự đui mù tâm linh của các sứ đồ tập sự và sự cứng lòng của họ (Mác 8:17-21). Tuy nhiên trong mạng lệnh của Chúa Jêsus, Ngài chọn cách nhắc lại cùng một phép lạ để nhấn mạnh cho các môn đồ rằng Đức Chúa Trời là Đấng chu cấp. Đó là bài học mà họ cần phải học trước khi sự bắt bớ đến với Hội Thánh đầu tiên. Họ sẽ phải lâm vào nhiều tình huống khó khăn trong tương lai mà không nhận được sự tiếp trợ nào – chỉ duy từ Cứu Chúa mà thôi.
Khi Mác ghi lại: “Ngài bẻ ra và phân phát cho các môn đồ…”, động từ “phân phát ” được chia ở thì không hoàn thành, có nghĩa là Ngài vẫn còn tiếp tục ban cho các môn đồ càng ngày càng nhiều hơn để họ phân phát. Đó cũng là câu chuyện ngụ ngôn nói về cách Chúa nuôi Hội Thánh non trẻ khi họ mới chập chững bước đi trong đức tin. Ân điển của Ngài và sự chu cấp về vật chất luôn đủ cho mọi nhu cầu. Thật vậy, Cứu Chúa Jêsus đã phán như vậy trong Lu-ca 6:38 “Hãy cho, người sẽ cho mình; họ sẽ lấy đấu lớn, nhận, lắc cho đầy tràn, mà nộp trong lòng các ngươi; vì các ngươi lường mực nào, thì họ cũng lường lại cho các ngươi mực ấy.” Đó từng là kinh nghiệm của tiên tri Ê-li tại khe Kê-rít (I Các vua 17:2-6) và ở Sa-rép-ta (I Các vua 17:9) và của sứ đồ Phao-lô tại thành Phi-líp (Phi-líp 4:19) – “Đức Chúa Trời tôi sẽ làm cho đầy đủ mọi sự cần dùng của anh em y theo sự giàu có của Ngài ở nơi vinh hiển trong Đức Chúa Jêsus Christ.”
Chúa Jêsus dạy bài học này hai lần vì các môn đồ không thực sự hiểu rõ trong lần học đầu tiên. Thách thức đều như nhau ở mọi lứa tuổi: “Cứu Chúa có thể cung ứng cho người đang túng thiếu không?” Khi Chúa Jêsus dạy các môn đồ cầu xin đồ ăn mỗi ngày, Ngài muốn họ biết rằng nhu cầu của họ sẽ được đáp ứng vì Ngài sẽ ban cho họ (Sáng thế ký 22:8,14). Như cách Ngài đã ban ma-na trong hoang mạc (Xuất Ê-díp-tô ký 16:14-18), Chúa có thể toàn quyền cung cấp mọi sự chúng ta cần để chúng ta có thể sống và kết quả. Có thể chúng ta không có được tất cả những điều mình muốn nhưng chúng ta có thể tin Ngài cung ứng tất cả mọi điều chúng ta cần để chúng ta có thể làm những gì Ngài muốn ở chúng ta, và còn có nhiều để san sẻ cho người khác (I Ti-mô-thê 6:17-18). Vì thế, đừng cứng lòng hay lằm bằm, hãy tin cậy Chúa sẽ tiếp tục chu cấp để chúng ta có thể giúp đỡ người khác.
Lạy Cha, con cảm ơn Chúa đã chu cấp tất cả mọi điều con cần để phục vụ Ngài. Xin tha thứ cho con vì đã nghi ngờ sự cung ứng của Chúa hay tự sắp xếp cuộc đời con để rồi nghĩ rằng con không cần đến sự giúp đỡ từ Chúa. Nguyện Lời Ngài giúp con thấy rõ Ngài sẽ “làm trổi hơn vô cùng mọi việc con cầu xin hay suy tưởng” (Ê-phê-sô 3:20). Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work