Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Kẻ phản bội bị vạch trần

Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 26:20-25

“Đến tối, Ngài ngồi ăn với mười hai sứ đồ. Khi đương ăn, Ngài phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi rằng: Có một người trong các ngươi sẽ phản ta. Các môn đồ lấy làm buồn bực lắm, và lần lượt hỏi Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải tôi không? Ngài đáp rằng: Kẻ nào để tay vào mâm với ta, ấy là kẻ sẽ phản ta. Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn! Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói.” (BTT)

Lễ Vượt qua là một bữa ăn gia đình, và Chúa Jêsus đã ăn Bữa Tiệc cuối cùng theo cách ăn lễ Vượt qua. Dù trình tự lễ Vượt qua theo nghi thức truyền thống tập trung tâm trí họ vào lòng biết ơn Đức Chúa Trời vì sự tốt lành của Ngài, nhưng nó được kết hợp với cuộc trò chuyện thân mật trong nhà. Lúc họ đang vui vẻ, Chúa Jêsus khiến họ ngạc nhiên khi nói rằng kẻ phản bội Ngài đang ngồi cùng bàn với Ngài. Thật là một tin gây sốc. Nhận thấy có điều gì đó không chắc chắn, mỗi người trong số mười hai môn đồ đã hỏi Ngài rằng liệu mình có phải là thủ phạm hay không.

Khi nói rằng kẻ phản bội cũng đã múc thức ăn ra khỏi bát giống như Ngài, có lẽ Chúa Jêsus chỉ đang nhắc lại câu nói đầu tiên của Ngài (vì tất cả họ đều đã làm như vậy), nhưng có thể có khoảnh khắc nào đó khi tay của cả Chúa Jêsus và Giu-đa cùng lấy thức ăn và họ nhìn nhau (giống như sau này Chúa Jêsus nhìn Phi-e-rơ sau khi ông chối Chúa). Có lẽ Chúa Jêsus đã nói những lời này khi Ngài nhúng bánh vào đĩa và trao cho Giu-đa (Giăng 13:26-27). Dù là câu nào, Giu-đa cũng được thôi thúc hỏi liệu ông có phải là người phản bội Chúa Jêsus hay không.

Giu-đa biết câu trả lời vì ông đã hợp đồng với các thầy tế lễ cả giao nộp Chúa Jêsus cho họ. Chúa Jêsus cũng biết điều đó. Chúa biết Giu-đa là người thế nào và những gì Giu-đa đã sắp xếp; Chúa biết cái bẫy sẽ được giăng ra ở đâu và khi nào. Tuy nhiên, mặc dù việc đóng đinh nằm trong kế hoạch của Đức Chúa Trời, nhưng Giu-đa vẫn phải chịu trách nhiệm về điều ác gây ra cho Chúa Jêsus. Mặc dù việc làm gian ác của ông đã được nói trước trong Thi thiên 41:9 và Thi thiên 55:12-14, và được Chúa Jêsus xác nhận trong những câu Kinh Thánh này, nhưng số phận của cá nhân Giu-đa Ích-ca-ri-ốt ở địa ngục là hậu quả tội lỗi của chính ông.

Thật bi thảm khi có mọi đặc quyền thiên thượng trong tay nhưng lại ghét bỏ Vua thiên thượng và đánh mất phần thưởng thiên thượng. Chúng ta hầu như không muốn đọc những câu này khi nghĩ đến gánh nặng của sự phản nghịch đầy tội lỗi của chính mình. Một mặt, chúng ta phải sợ cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời, nhận ra sự nghiêm trọng của tội lỗi của mình và ăn năn. Mặt khác, nếu chúng ta tin cậy Chúa Jêsus là Đấng Cứu Rỗi của mình, thì chúng ta nên biết ơn vì lòng thương xót của Ngài, cảm tạ Ngài vì Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi của chúng ta. Phân đoạn Kinh Thánh này cũng thúc đẩy chúng ta đi làm chứng: tất cả gia đình, bạn bè và đồng nghiệp của chúng ta đều đến gần Thiên đàng hay địa ngục như mười hai môn đồ này là do họ cứ giữ lấy tội lỗi của mình hoặc đến với Chúa Jêsus và cầu xin Ngài bôi xóa mọi tội lỗi. Chúng ta hãy sống ngay thẳng, làm chứng và cầu nguyện để họ tin nhận Đấng Christ thay vì bị hình phạt cách công bằng.

Lạy Chúa là thẩm phán của muôn loài, con cảm ơn Ngài vì Chúa Jêsus đã trả thay hình phạt tội lỗi của con và vì khi con ăn năn và tiếp nhận Ngài, thì con được cứu khỏi mọi điều gian ác . Nhưng con xấu hổ vì vẫn còn phạm tội phải cầu xin Ngài tha thứ. Xin ban cho con tấm lòng nhạy bén để không làm tổn thương mối tương giao với Ngài mà ngày càng tăng trưởng giống Đấng Christ để Ngài được ngợi khen và vinh hiển. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn