Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 26:6-13
“Khi Đức Chúa Jêsus ở làng Bê-tha-ni, tại nhà Si-môn là người phung, có một người đàn bà cầm cái chai bằng ngọc trắng đựng dầu thơm quí giá lắm, đến gần mà đổ trên đầu Ngài đương khi ngồi ăn. Môn đồ thấy vậy, giận mà trách rằng: Sao phí của như vậy? Dầu nầy có thể bán được nhiều tiền và lấy mà bố thí cho kẻ nghèo nàn. Đức Chúa Jêsus biết điều đó, bèn phán cùng môn đồ rằng: Sao các ngươi làm khó cho người đàn bà đó? Người đã làm việc tốt cho ta; vì các ngươi thường có kẻ nghèo ở cùng mình, song sẽ không có ta ở cùng luôn luôn. Người đổ dầu thơm trên mình ta là để sửa soạn chôn xác ta đó. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế gian, hễ nơi nào Tin lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người.” (BTT)
Mặc dù các môn đồ đã ở với Chúa Jêsus gần ba năm, nhưng họ vẫn không hiểu điều gì là có giá trị. Họ áp dụng các giá trị và tư tưởng về tiền bạc trong kinh doanh, mà quên mất giá trị của mối quan hệ. Làng Bê-tha-ni là quê nhà của Ma-ri, Ma-thê và La-xa-rơ (người đã được Chúa Jêsus kêu sống lại từ kẻ chết – Giăng 11:43-44). Si-môn, người hàng xóm, trước đây bị bệnh phung, đang chuẩn bị một bữa ăn tối để đón tiếp Chúa Jêsus (Giăng 12:2). Có lẽ Chúa Jêsus đã chữa lành cho Si-môn, vì nếu không thì sẽ không có ai đến dự tiệc.
Người phụ nữ vào nhà Si-môn để dự tiệc, đập vỡ chai dầu thơm đổ trên đầu Chúa Jêsus. Rõ ràng đó là sự phung phí và các môn đồ phàn nàn về việc lãng phí này. Họ nói nếu bán chai dầu thơm thì có thể lo được bữa ăn cho nhiều người nghèo. Trong phần Kinh Thánh sau đó (Ma-thi-ơ 26:14-16) Giu-đa Ích-ca-ri-ốt được mô tả là đang mặc cả với các nhà lãnh đạo tôn giáo: ông là thủ quỹ cho Chúa Jêsus. Rõ ràng là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt xem thường mối quan hệ của ông với Đấng Cứu Rỗi; dù là một sứ đồ tập sự, nhưng thật ra ông tôn thờ tiền bạc.
Chúa Jêsus khiển trách họ vì đã chỉ trích người phụ nữ. Ngài nhận biết tình yêu trong lòng Ma-ri. Cô sẵn sàng dùng số tiền tiết kiệm của mình (có lẽ là của hồi môn cha mẹ cô để lại) để bày tỏ tình yêu với Chúa Jêsus. Có lẽ cô không hiểu điều mình đang làm nhưng Chúa Jêsus giải thích: cô đang xức dầu để chôn xác Ngài. Nói ra điều này hẳn thật là sốc, nhưng cô biết rằng Chúa Jêsus đã ghi nhận tình yêu của cô. Cô đã không lãng phí bất cứ thứ gì khi dâng cho Chúa Jêsus. Cô đã chọn đúng những giá trị cho mình nhưng các môn đồ thì không hiểu. Tuy nhiên, đó là điều sẽ đọng lại trong tâm trí họ khi họ lãnh đạo Hội Thánh đầu tiên. Nhân danh Chúa Jêsus mà dâng hiến thì không có điều gì là lãng phí cả và nhiều người trong số họ đã dâng chính đời sống của mình.
Chúng ta hiểu nguyên tắc này vì chúng ta có thể tặng những món quà đắt tiền cho người mà mình yêu thương; nhưng chúng ta có dâng cho Chúa một cách hào phóng vui vẻ như vậy không? 2 Cô-rinh-tô 9:6-8 giải thích nguyên tắc này: hãy khao khát dâng hiến cách rời rộng, hãy quyết định dâng và tin cậy Chúa chu cấp. Số lượng không phải là điều quan trọng, mà là tình yêu, và Chúa biết bạn yêu Ngài ở mức độ nào. Dâng hiến cách vui lòng và rộng rãi là dấu hiệu của con dân Chúa. Họ nhân danh Chúa Jêsus mà ban cho người khác; Ngài không ở đây về mặt thể xác nhưng họ ở đây với chúng ta, và những món quà chúng ta ban tặng là cách quan trọng để bày tỏ tình yêu của chúng ta đối với Chúa Jêsus.
Lạy Chúa, Đấng ban sự sống, cảm ơn Ngài vì mọi thứ con có đều đến từ Ngài, dù trực tiếp hay gián tiếp. Xin tha thứ cho con vì những lần con đã tôn thờ tiền bạc thay vì yêu mến Ngài. Xin giúp con biết chọn lựa khi những giá trị xung đột nhau để con có thể bày tỏ tình yêu đối với Đấng Cứu Rỗi của con ngày càng sâu đậm. Xin cho con biết Ngài muốn con dâng vào việc gì và dâng cách rộng rãi. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work