Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

A-đam & Ê-va: Tạo vật của Đức Chúa Trời

Một trong những lẽ thật cơ bản trong Sáng-thế-ký 1:26-28; 2:7 là chân lý cho biết con người được Đức Chúa Trời dựng nên bởi quyền năng của Ngài, không do sự tiến hóa ngẫu nhiên hay tình cờ. Con người là tạo vật đặc biệt của Chúa, tất cả mọi sinh vật sống khác được dựng nên bởi Lời phán của Đức Chúa Trời. Nhưng con người được Đức Chúa Trời dựng nên từ bụi đất và Ngài đã hà hơi vào lỗ mũi khiến con người trở nên một loài sanh linh.

Đức Chúa Trời Ba Ngôi hiệp một gồm Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh. Trong con người, gồm có thân thể, linh hồn và tâm linh. Vì vậy, ban đầu con người được dựng nên là thánh, công bình và có mối liên hệ mật thiết với Ngài.

Vậy con người đầu tiên được dựng nên trong thế giới này là ai? Và được dựng nên như thế nào? Họ sống ở đâu? Trách nhiệm của họ là gì? Và sự sa ngã của họ dẫn đến hậu quả như thế nào?

1/ A-đam là người nam đầu tiên được dựng nên bởi Đức Chúa Trời, (Sáng 1:26 & 27)

Đỉnh điểm trong công cuộc tạo hóa của Đức Chúa Trời là sự tạo dựng nên con người. Có 3 đặc điểm trong việc dựng nên con người:

(1) “Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta” (c.26a): con người không phải là một động vật cao hơn (bậc cao), không tiến hóa từ con khỉ hay con vượn người. Ảnh tượng của Đức Chúa Trời bày tỏ thuộc tính của Ngài. Con người có ý thức về bản thân, có khả năng suy nghĩ, đánh giá cái đẹp, cảm xúc về ý thức đạo đức,… Hơn hết, con người có khả năng và nhu cầu liên hệ một cách cá nhân, riêng tư với người khác, một cách đặc biệt với Đức Chúa Trời, có thể yêu mến và thờ phượng Ngài. Con người có khả năng thông công, giữ gìn, bảo tồn, cảm thông.

(2) “Chúng ta hãy làm nên loài người” (c.26a) trước tiên Đức Chúa Trời dựng nên con người trong ảnh tượng của Ngài và con người được dựng nên có những mối liên hệ cá nhân. Đức Chúa Trời bày tỏ lẽ thật Ngài là Đức Chúa Trời Ba Ngôi để hình thành một khuôn mẫu các mối liên hệ của con người.

(3) Ngài đã tạo dựng nên A-đam từ bụi đất (Sáng. 2:7) và Ngài đã dựng nên Ê-va từ xương sườn của A-đam (Sáng 2:21, 22). Đức Chúa Trời hình thành con người từ bụi đất hà sinh khí vào lỗ mũi, con người trở nên một loài sanh linh, con người trở nên một linh hồn sống.

2/ Họ sống ở đâu?

A-đam và Ê-va được đặt trong vườn phước hạnh hoàn hảo, tốt lành, nơi đó họ vui hưởng mọi sự tốt lành sự tạo hóa của Đức Chúa Trời. (Sáng 2:8, 9, 18; 3:8).

3/ Trách nhiệm của họ là gì? (Sáng 1:26b & 28)

(1) A-đam và Ê-va được quản trị khắp cả đất (Sáng 1:26; 2:5, 8, 9, 16).

(2) “Sinh sản thêm nhiều và làm đầy dẫy đất” (Sáng 1:28a) – A-đam và Ê-va thực hiện mệnh lệnh quản trị và khả năng sanh sản, phát triển sinh học. Phát triển những loài vật được tạo dựng bày tỏ quyền năng vinh hiển của Đức Chúa Trời. Những mệnh lệnh của Đức Chúa Trời là vì/cho ích lợi của con người.

4/ Sự sa ngã – tội lỗi vào trong thế gian (Sáng 3)

Đức Chúa Trời đã đặt A-đam và Ê-va trong vườn Ê-đen để quản trị và trồng giữ vườn. Ngài đã phán, họ có thể tự do ăn mọi thứ trái cây trong vườn ngoại trừ cây biết điều thiện và điều ác, Chúa đã phán nếu họ ăn trái của cây biết điều thiện điều ác họ chắc sẽ chết.

(1) Trước tiên bà Ê-va bị lừa dối, bị cám dỗ và cũng trao cho A-đam cùng ăn. Họ vi phạm đến Lời của Chúa và mệnh lệnh của Đức Chúa Trời.

(2) Sứ đồ Phao-lô khẳng định trong Rô-ma 5:12 “cho nên như bởi một người” – đó là A-đam, “mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết thì sự chết trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội” A-đam đã phạm tội, cả thế gian phạm tội, chúng ta là dòng dõi, là con cháu của A-đam, tất cả đến từ A-đam và Ê-va.

5/ Hậu quả của tội lỗi:

Mắt hai người đều mở ra biết mình lõa lồ, bèn lấy lá cây che thân, tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời. (Sáng 3:7). Đầu tiên, A-đam và Ê-va đã cảm thấy hổ thẹn và sự xấu hổ do tội lỗi. Tại sao? Vì lần đầu tiên trong đời sống của họ đã có tội lỗi, những tư tưởng, ý nghĩ xấu xa, gian ác.

(1) Khi sa ngã, A-đam đã truyền tội lỗi (nguyên tội) đến mọi người. Khi A-đam phạm tội, ông đã đem sự chết đến cho cả ông và mọi người, vì vậy, bất cứ con người nào được sinh ra đều là tội nhân.

(2) Sự rủa sả trên người nữ với nỗi đau đớn trong việc sinh nở và xu hướng và cai trị bởi chồng trong hôn nhân gia đình! Sự rủa sả trên người nam sẽ không còn ăn trái hay vui hưởng những điều tuyệt vời trong vườn Ê-đen nữa. Người nam sẽ phải cày cấy đất, phải chiến đấu, vật lộn với chông gai và tật lê, người nam sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có mà ăn và cuối cùng sẽ chết.

(3) Hình phạt cho việc ăn trái cây này là sự chết (Sáng. 2: 15-17). Tội lỗi gây ra 3 sự chết cụ thể trong con người:

– Sự chết thuộc linh –là tình trạng tự nhiên của cả nhân loại khi họ được sinh ra trong thế gian này. Sự chết thuộc linh là bị cách xa với Đức Chúa Trời.

– Sự chết thuộc thể – là nơi tất cả mọi người đều đến, khi những thân thể thuộc về đất, tạm thời nằm xuống (Hê-bơ-rơ 9:27).

– Sự chết đời đời – cũng được biết “sự chết thứ hai” – không chỉ nói đến sự xa cách đời đời khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:8-9), nhưng cũng nói đến sự đau đớn đời đời trong Hỏa ngục (Khải huyền 20: 14-15). Đây là sự hủy diệt cuối cùng của những ai không được cứu bởi ân điển của Đức Chúa Trời.

* Đức Chúa Trời đã dựng nên A-đam và Ê-va là người nam và người nữ đầu tiên cách hoàn hảo, tốt lành, được ban cho sự tự do lựa chọn, quyết định. Họ đã sống trong vườn Ê-đen, một vườn phước hạnh đã được dựng nên cho họ bởi Đức Chúa Trời.

* Điều cần học biết từ nhân vật:

1/ Vâng theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời đem đến sự sống và ở trong mối liên hệ với Ngài. (I Giăng 5:3; Hê-bơ-rơ 5:8, 9; I Giăng 1:7).

2/ Không vâng theo các mạng lệnh của Chúa dẫn đến sự chết và cách xa Đức Chúa Trời. (Lu-ca 15:16; Hê-bơ-rơ 2:2, 3a; Ê-phê-sô 5:6).

(Theo sự hỗ trợ từ NTĐ. Lê Thị Lệ Hoà)

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn