Chẳng hề có người khôn ngoan, biết suy xét lý lẽ nào lại thốt lên rằng: Tôi sống chẳng cần sự chăm sóc của Đức Chúa Trời. Bởi người xưa có câu: “Tử sanh hữu mạng; Phú quí do Thiên ”, nghĩa là sự sống chết hay sang giàu trong đời người là do Trời quyết định. Con người có thể làm rất nhiều điều nhưng suy cho cùng phải thốt lên rằng: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên ”.
Trong khi có nhiều người ngoài miệng nói ra toàn những lời chống nghịch lại Chúa, tức là không tin có Trời, có Chúa, nhưng khi có hoạn nạn, tai ương như: bão lụt, hạn hán, sâu bọ tàn phá mùa màng,… thì nói là Thiên tai giáng xuống nơi nầy nơi nọ. Thật là cảnh trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, miệng nói không mà trong lòng nhận biết là có.
Hãy xem Đức Chúa Trời chăm sóc loài người trên địa cầu này như thế nào: chúng ta ăn mọi thức ăn của Trời ban, uống nước Trời cho, sống nhờ ánh sáng mặt trời, thở không khí Trời,… và hơn tất cả mọi điều ấy là Đức Chúa Giê-xu đã giáng sinh làm người, đến thế gian chịu chết đền tội để ban sự cứu rỗi cho nhân loại. Đức Chúa Trời chăm lo nhu cầu vật chất và cả nhu cầu tâm linh, Ngài quan tâm đến cõi đời này và Ngài cũng quan tâm đến cả đời sau.
Kinh Thánh chép: “Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác ” (Mathiơ 5:45), bởi tất cả mọi người đều là tạo vật của Ngài. Nhưng ta phải cần biết một điều: “Thuận Thiên giả tồn, Nghịch Thiên giả vong ”, nghĩa là thuận ý Trời thì tồn tại, chống nghịch Trời sẽ bị diệt vong. Đời này chỉ là đời tạm, nếu muốn được Chúa chăm sóc chúng ta trong cõi đời đời nơi Thiên-đàng phước hạnh thì bạn phải mau quay lại ăn năn tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của mình.