Cũng như những người không tin Chúa, có những tín hữu Tin Lành giàu có nhưng cũng nhiều người nghèo nàn, ấy là xét về phương diện tài sản vật chất. Đó là một thực tế, tuy nhiên có hai điều đáng nói, thứ nhất là giàu có không có nghĩa là sung sướng, bởi hạnh phúc chân chính không phụ thuộc vào giàu nghèo. Rất nhiều người giàu có đã tự tử trên đống tiền, cũng rất nhiều người nghèo xơ xác nhưng vẫn sống rất hạnh phúc. Thứ hai là mục đích của việc tin Chúa không phải để được giàu có về vật chất nhưng là để được tha tội và được cứu rỗi linh hồn. Người tin nhận Chúa sống thoả lòng trên đất nầy không phải vì giàu có nhưng vì được tha tội trong quá khứ, được thoát khỏi quyền lực của tội lỗi mà sống cuộc đời đắc thắng trong hiện tại, và được sống với Chúa đời đời trong tương lai.
Vật chất chỉ là phương tiện cho cuộc sống chứ không phải là cứu cánh của cuộc đời, người nào xem vật chất là mục đích sống thì người đó sẽ khổ sở vì đã dựa vào một nền tảng không bền vững. Hãy đặt niềm tin nơi Đức Chúa Trời là nền tảng không bao giờ thay đổi.
Kinh Thánh cho biết, người tin Chúa thật lòng thì sẽ nhận lấy “cơ nghiệp không hư đi, không ô-uế, không suy tàn ” (I Phi-e-rơ 1:4). Và đây là lời chứng dành cho những kẻ thuộc về Chúa: “Trước tôi trẻ, rày đã già, nhưng chẳng hề thấy người công bình bị bỏ, hay dòng dõi người đi ăn mày ” (Thi Thiên 37:25).