Kinh Thánh: Lu-ca 1:5-25; 57-79
Ông Xa-cha-ri là một thầy tế lễ thuộc ban A-bi-a của chi phái A-rôn. Ông thực thi chức tế lễ trong đời Hê-rốt vua nước Giu-đê. Vợ của ông là bà Ê-li-sa-bét, bà con với bà Ma-ri mẹ của Chúa Jêsus (Lu-ca 1:36).
Ông bà Xa-cha-ri sống ở nơi miền núi xứ Giu-đa (Lu-ca 1:39). Cả ông và bà đều hết lòng kính sợ Chúa, được Chúa vui dùng trong công tác nhà Ngài (Lu-ca 1:8). Chúng ta không biết nhiều về quá trình phục vụ Chúa của ông bà. Trước giả Lu-ca chỉ ký thuật một chi tiết nhỏ cùng sự kiện thiên sứ báo tin về sự ra đời của Giăng Báp-tít trong gia đình ông bà lúc ông bà đã cao tuổi. Qua tất cả những điều này chúng ta học hai điều ở tại đây:
1. Không miễn trừ nan đề trong cuộc sống
Ông Xa-cha-ri và vợ được mô tả là người “công bình trước mặt Đức Chúa Trời, vâng giữ mọi điều răn và lễ nghi của Chúa một cách không chỗ trách được” (Lu-ca 1:6). Điều này chứng tỏ Đức Chúa Trời rất đẹp lòng về đời sống và cung cách phục vụ của ông. Chắc chắn Chúa ban phước thật nhiều trên ông và gia đình mình. Dầu vậy, điều đó không có nghĩa rằng ông bà được miễn trừ khỏi mọi nan đề trong cuộc sống. Chúa vẫn cho phép nan đề xảy ra trong gia đình ông. Trước giả Lu-ca ghi nhận về tình trạng son sẻ của vợ ông khiến ông bà không thể có con trong nhiều năm và cho đến lúc ông bà về già, cao tuổi (Lu-ca 1:7,18).
Là những người đã làm cha làm mẹ chắc chúng ta hiểu rõ về nỗi buồn của ông bà Xa-cha-ri trong thời điểm ông bà chưa có được đứa con nào. Con cái vốn là cơ nghiệp Chúa ban cho mỗi gia đình với biết bao niềm vui và động lực. Ông bà Xa-cha-ri chắc hẳn đã ao ước, mong ngóng, cầu xin Chúa trong một thời gian dài (Lu-ca 1:13). Và dường như Chúa cứ im lặng trước nan đề của ông bà rất nhiều năm. Tuy nhiên, cũng tại đây ông bà để lại cho chúng ta bài học về sự tin cậy Chúa của ông bà. Ông bà không hề oán trách Chúa một lời, biết chấp nhận điều Chúa cho phép xảy ra trên gia đình mình và hết lòng trung tín phục vụ Chúa (Lu-ca 1:8-9). Đức Chúa Trời thấy rõ tấm lòng của ông bà và đúng thời điểm Chúa đã ban cho ông bà có được một đứa con trong lúc tuổi cao (Lu-ca 1:13).
Điều Chúa làm trên gia đình ông Xa-cha-ri là sự khích lệ lớn cho chúng ta ngày nay khi đối diện với những nan đề trong cuộc sống. Chúng ta biết rằng không ai được miễn trừ khỏi nan đề dù là người tin Chúa hay không tin. Tuy nhiên, là những người thuộc về Chúa, chúng ta tin chắc không có gì là vô cớ hay tình cờ xảy ra trong đời sống mình. Mọi điều dù rất nhỏ cũng nằm trong quyền tể trị và kiểm soát của Chúa. Lời Chúa khẳng định rằng “Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi” (Ma-thi-ơ 10:30) và nếu không bởi sự cho phép của Chúa thì cũng không mất một cọng nào (Lu-ca 21:18). Một chi tiết rất nhỏ trên đời sống chúng ta mà Chúa còn quan tâm và biết hết thì huống gì những điều lớn lao khác. Chúa quan phòng biết điều nào cần cho đời sống chúng ta và Chúa cho phép xảy ra dù có thể trước mắt là không như ý nhưng chắc chắn “mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Chúa”(Rô-ma 8:28). Vì vậy, nếu ai đang đối diện với nan đề trong đời sống, có thể nan đề đã tồn tại rất lâu và chúng ta cũng chưa nhận ra điều tốt lành nào Chúa đang muốn làm cho mình thì hãy tiếp tục vững tin nơi tình yêu Chúa. Đấng thành tín không bao giờ để chúng ta phải hổ thẹn khi đặt trọn vẹn niềm tin của mình nơi Ngài (Thi thiên 25:3). Lòng tin cậy cùng sự kiên trì sẽ dẫn chúng ta đến chỗ kinh nghiệm phước hạnh tuyệt vời nhất mà Chúa sẽ làm trên cuộc đời chúng ta.
2. Vẫn có lúc yếu đuối – thiếu đức tin
Ông Xa-cha-ri và bà Ê-li-sa-bét đã rất ao ước xin Chúa cho có một đứa con trong nhiều năm. Đến lúc ông bà đã cao tuổi vẫn chưa có gì xảy ra. Khi đó có thể lắm ông bà dầu vẫn mong mỏi nhưng suy nghĩ chắc sẽ không bao giờ có. Tuy nhiên, bấy giờ Chúa lại làm một việc mà ông bà không thể ngờ tới. Một lần nọ, trong khi ông đang ở nơi thánh để dâng hương thì có một thiên sứ hiện đến đứng bên hữu bàn thờ xông hương báo cho ông một tin mừng rằng lời cầu nguyện của ông bà đã được Chúa nhậm. Thiên sứ nói rằng vợ ông sẽ có thai và sanh một con trai, dặn đặt tên là Giăng. Thiên sứ cũng nói trước rằng con trai ông bà sẽ được đầy dẫy Đức Thánh Linh để dọn đường cho Chúa, sửa soạn cho Chúa một dân sẵn lòng (Lu-ca 1:9-17). Một tin tức tốt lành cho những ai đang mong mỏi. Dầu vậy, khi nghe lời thiên sứ báo thì ông Xa-cha-ri đã tỏ ra nghi ngại về Lời Chúa phán và hỏi rằng “Bởi sao tôi biết được điều đó? Vì tôi đã già, vợ tôi đã cao tuổi rồi” (Lu-ca 1:18). Có lẽ ông không phải bất kính với Chúa nhưng ông đang nói lên suy nghĩ thông thường của con người bất toàn khi nhận thấy điều khó có thể tin nổi. Và chính điều này Chúa không đẹp lòng về ông nên khiến ông câm cho đến ngày nào các điều ấy xảy ra (Lu-ca 1:20).
Cách phản ứng tức thời thiếu lòng tin của ông Xa-cha-ri nơi điều Chúa ban cho chắc chắn không đẹp lòng Chúa nên ông đối diện với sự sửa phạt của Chúa. Đây là điều nhắc nhở cho mỗi chúng ta trong những ngày tháng theo Chúa. Con người chúng ta vốn giới hạn và dễ nhận định đường lối Chúa trong sự giới hạn của mình nên dẫn đến tình trạng thiếu đức tin nơi Chúa. Chúng ta cần nhớ lời Chúa dạy rằng“Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta. Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu” (Ê-sai 55:8-9). Đối với Chúa, không gì là không thể. Mọi việc Chúa muốn đều có thể làm được vì Ngài là Đức Chúa Trời Toàn Năng. Có nhiều điều Chúa muốn vượt xa suy nghĩ của con người và lúc đó đòi hỏi sự tin cậy và thuận phục tuyệt đối của chúng ta nơi Ngài.
Nguyện Chúa cho mỗi chúng ta luôn tin cậy Chúa dù khi đứng trước những sự việc không như lẽ thông thường, khó tiếp nhận trong cái nhìn của con người. Và rồi bởi đức tin trọn vẹn nơi Chúa sẽ giúp chúng ta kinh nghiệm những điều lạ lùng và diệu kỳ Chúa làm trên đời sống mình. Dân Y-sơ-ra-ên khi xưa nếu không đủ lòng tin và thuận phục sẽ không thể trải nghiệm được việc bước đi trên biển đỏ như đi trên đất khô (Hê-bơ-rơ 11:29) và cũng không thể nhìn thấy tường thành Giê-ri-cô kiên cố sụp đổ (Giô-suê 6) cùng nhiều việc quyền năng khác Chúa làm. Tất cả đến bởi sự tin cậy và vâng phục trọn vẹn. “Muốn hưởng phước thiên thượng ai ơi! Hằng duy tin cậy vâng lời” (TC 261). A-men.
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)