Chúa Giê-xu đã chọn mười hai vị sứ đồ để đi theo Ngài trong những năm thi hành chức vụ trên đất. Trong số đó, có những người được ký thuật rất nhiều chi tiết trong các sách Phúc Âm như Phi-e-rơ, Giăng, Gia-cơ. Ngược lại, có những người chỉ được nhắc qua cách rất ngắn gọn trong bảng liệt kê các sứ đồ. Và một trong số đó là sứ đồ Si-môn Xê-lốt.
Tên gọi Si-môn Xê-lốt được phân biệt với Si-môn Phi-e-rơ trong các sứ đồ. Trước giả Ma-thi-ơ và Mác ghi nhận ông là người Ca-na-an (Ma-thi-ơ 10:4; Mác 3:18). Tuy nhiên, cụm từ “người Ca-na-an” không ám chỉ về dân tộc của ông mà nó được dịch từ chữ “cananaios” ra từ tiếng A-ram đồng nghĩa với từ “Xê-lốt” trong tiếng Hy-lạp có nghĩa là sốt sắng, nhiệt thành. Vì vậy, trước giả Lu-ca đề cập cụ thể tên gọi của ông là “Si-môn gọi là Xê-lốt” (Lu-ca 6:15; Công vụ các sứ đồ 1:13).
Cách mô tả của Lu-ca rằng “Si-môn là người Xê-lốt” có thể nói đến sự sốt sắng, nhiệt thành của ông về danh của Đức Chúa Trời hoặc vì ông là người từng tham gia vào đảng Xê-lốt, một đảng chính trị gồm nhóm người Do Thái với những hoạt động nhằm lật đổ chính quyền La Mã đang cai trị trên dân Y-sơ-ra-ên thời bấy giờ. Chúng ta không rõ và cũng không chắc về thân thế cụ thể của ông trước khi đi theo Chúa. Tuy nhiên, điều chúng ta biết chắc đó là Si-môn Xê-lốt đã trở thành sứ đồ của Đức Chúa Giê-xu. Ông đã được đồng hành với Chúa khi Ngài thi hành chức vụ, khi Ngài sống lại và lúc Chúa thăng thiên (I Cô-rinh-tô 15:5; Công vụ các sứ đồ 1:3, 9, 13). Trong những gì được ký thuật liên quan đến ông, có hai bài học được rút ra và chia sẻ tại đây:
1. Được chính Chúa lựa chọn (Ma-thi-ơ 10:1-5; Mác 3:13-19; Lu-ca 6:12-16)
Si-môn Xê-lốt đã được Chúa kêu gọi đi theo Ngài như thế nào và vào thời điểm nào chúng ta không được biết. Nhưng Kinh Thánh ký thuật rằng ông đã được chính Chúa lựa chọn làm sứ đồ của Ngài. Chúa Giê-xu đã thức thâu đêm để cầu nguyện với Đức Chúa Trời để chọn mười hai vị sứ đồ. Và ông là một trong mười hai người đã được chọn (Lu-ca 6:12-16). Đây là một đặc ân quý báu mà Chúa đã ban trên cuộc đời ông. Giữa rất nhiều người, Chúa đã tin cậy và lựa chọn ông để “ở cùng Ngài”, để được huấn luyện, trang bị và giao thác trọng trách “sai đi giảng đạo” với năng quyền Chúa ban là “quyền phép đuổi quỉ” (Mác 3:14-15). Một chức vụ cao trọng cùng sứ mệnh cao cả Chúa đã trao phó trên ông. Từ đây, chúng ta có thể thấy rằng Si-môn Xê-lốt phải là một người xứng đáng trước mặt Chúa. Chúa xét thấy sự xứng hiệp của ông cho chức vụ cùng công tác của Ngài. Và đây là yếu tố quan trọng để được đứng vào hàng ngũ những người phục vụ Chúa. Chính sứ đồ Phao-lô cũng đã khẳng định mạnh mẽ điều này trên chức vụ của ông rằng: “Nhưng vì Đức Chúa Trời đã xét chúng tôi là xứng đáng giao cho việc giảng Tin Lành, nên chúng tôi cứ nói, không phải để đẹp lòng loài người, nhưng để đẹp lòng Đức Chúa Trời, là Đấng dò xét lòng chúng tôi” (I Tê-sa-lô-ni-ca 2:4). Loài người thường hay nhìn bề ngoài để định đoạt và cất nhắc nhưng “Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng” (I Sa-mu-ên 16:7). Chúa thấu rõ từng tâm tư, từng suy nghĩ cùng tấm lòng của con người và Ngài biết rõ ai xứng đáng để phục vụ Ngài. Sự xứng đáng không đến từ vẻ ngoài hay tri thức của con người, cũng không đến từ sự giàu có hay địa vị ở đời. Nhưng đến từ một tấm lòng trong sạch, thánh khiết, một đời sống đẹp lòng Chúa cùng một tâm tình dấn thân trọn vẹn cho Chúa. Dĩ nhiên, ai cũng có những sự yếu đuối bất toàn và dễ va vấp vì bản chất tội lỗi vẫn tồn tại trong xác thịt. Thế nhưng, sự đầu phục Chúa cùng đời sống nên thánh mỗi ngày sẽ xứng đáng để được Chúa sử dụng cho công việc nhà Ngài. Chúng ta thấy rõ điều này qua lời dặn dò của ông Giê-trô đối với Môi-se khi chọn những người phục vụ phải là những “người tài năng, kính sợ Đức Chúa Trời, chân thật, ghét sự tham lợi, mà lập lên trên dân sự, làm trưởng cai trị hoặc ngàn người, hoặc trăm người, hoặc năm mươi người, hoặc mười người, đặng xét đoán dân sự hằng ngày” (Xuất Ê-díp-tô-ký 18:21-22).Hoặc qua lời hướng dẫn của sứ đồ Phao-lô cho Ti-mô-thê trong việc lựa chọn chấp sự trong Hội Thánh luôn hướng đến người bề trong phải xứng hiệp với chức vụ (I Ti-mô-thê 3:8-10). Nguyện mỗi người chúng ta là những người xứng đáng để được Chúa chọn lựa và đặt để trong công tác nhà Ngài.
2. Can đảm dấn thân cho Chúa (Ma-thi-ơ 10:1-42)
Sau khi Chúa chọn Si-môn Xê-lốt cùng mười một người khác làm sứ đồ thì Ngài bắt đầu sai đi giảng đạo. Trước khi Si-môn Xê-lốt ra đi thực hiện công tác, Chúa đã có những lời dặn dò như là sự báo trước rằng đây không phải là con đường dễ dàng nhưng rất gian nan: “Kìa Ta sai các ngươi đi khác nào chiên vào giữa bầy muông sói”, “họ sẽ nộp các ngươi…, đánh đòn các ngươi…” (Ma-thi-ơ 10:16, 17). Một hành trình với muôn vàn khó khăn, nhiều sự chống đối, khước từ, bắt bớ, đánh đập, sỉ nhục và thậm chí có thể tử vì đạo mà Chúa cho ông biết hết (Ma-thi-ơ 10:5-42). Dầu vậy, ông không chút sợ hãi hay e dè, không chút chần chừ hay thoái lui trước những điều Chúa cảnh báo. Ông vẫn một lòng ra đi trong sự sai phái của Chúa, can đảm thi hành sứ mệnh Chúa giao trong công tác rao giảng Tin Lành.
Sự can đảm của Si-môn Xê-lốt và các sứ đồ thật là sự khích lệ lớn cho chúng ta ngày nay trong sự dấn thân cho Chúa. Lời Chúa dạy “môn đồ không hơn thầy, tôi tớ không hơn chủ”(Ma-thi-ơ 10:24) vẫn y nguyên cho mọi người theo Chúa và phục vụ Ngài trong mọi thời đại. Người ta đã từng bắt bớ Chúa như thế nào thì chúng ta là những người phục vụ Chúa chắc chắn sẽ không tránh khỏi điều đó. Chúa đã tuyên bố “các ngươi sẽ bị thiên hạ ghen ghét vì danh Ta” (Ma-thi-ơ 10:22) và “vả lại, hết thảy mọi người muốn sống cách nhân đức trong Đức Chúa Giê-xu Christ, thì sẽ bị bắt bớ” (II Ti-mô-thê 3:12). Sống cho Chúa, sống vì danh Chúa, sống hầu việc Chúa sẽ gặp muôn vàn khó khăn từ thế gian, ma quỷ là kẻ luôn chống phá công việc Chúa, và đôi khi cũng đến từ những “anh em giả dối” như chính kinh nghiệm của sứ đồ Phao-lô đã gặp (II Cô-rinh-tô 11:26). Tuy nhiên, Lời Chúa cũng khích lệ chúng ta “đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn” và “ai bền lòng cho đến cuối cùng thì sẽ được rỗi” (Ma-thi-ơ 10:28, 22). Và Chúa cũng hứa rằng “Ta há không có phán dặn ngươi sao? Hãy vững lòng bền chí, chớ run sợ, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi” (Giô-suê 1:9). Xin Chúa cho chúng ta luôn tin cậy nơi lời hứa cùng sự thành tín của Chúa để luôn can đảm sống phục vụ Chúa giữa muôn vàn khó khăn và chống đối. Có Chúa ở cùng không thế lực nào có thể phá hủy được chúng ta cùng công việc của Ngài. Vì vậy, hãy luôn vững vàng để làm trọn mọi trách nhiệm Chúa giao trên cuộc đời của mỗi chúng ta. A-men.
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)