Kinh Thánh: Công vụ 9:10-19; 22:12-16
Chúng ta cùng tìm hiểu đôi nét về A-na-nia để nhận ra những bài học cho chính mình trong sự phục vụ Chúa.
I. A-na-nia là ai?
Trong Kinh Thánh có ghi lại ít nhất 4 nhân vật cùng mang tên A-na-nia:
1. A-na-nia, người có con cháu cùng tu bổ, sửa lại vách thành Giê-ru-sa-lem (Nê-hê-mi 3:23).
2. A-na-nia cùng vợ là Sa-phi-ra đồng mưu nói dối Đức Thánh Linh, cả hai phải chết (Công vụ 5:1-11).
3. A-na-nia là Thầy tế lễ Thượng phẩm đã cho người vả miệng Phao-lô (Công vụ 23:2).
4. A-na-nia là môn đồ của Chúa, sống tại Đa-mách (Công vụ 9:10-19). A-na-nia là người nhân đức theo luật pháp, được các người Giu-đa trú tại Đa-mách đều làm chứng tốt về người, và cũng là người quan tâm đến công việc Chúa nên biết nhiều về việc Sau-lơ đã bắt bớ biết bao tôi con Chúa tại Giê-ru-sa-lem (Công vụ 22:12-16). Chúng ta sẽ tìm hiểu thêm về nhân vật A-na-nia này.
II. Chúa gọi A-na-nia làm gì?
1. Đi tìm Sau-lơ (câu 11), Chúa phán:
- “Hãy chờ dậy, đi lên đường gọi là đường Ngay thẳng”, là con đường lớn chạy từ đông sang tây đến Đa-mách. Đường chia làm ba phần: phần giữa là phần lưu thông thương mại, hai bên là phần dành cho người đi bộ và dựng lều quán để bán vải bố làm lều.
- “Tìm tên Sau-lơ, người Tạt-sơ, ở nhà Giu-đa, vì người đương cầu nguyện”.
2. Chúa bảo A-na-nia đến giúp đỡ Sau-lơ là người đến Đa-mách với tất cả thẩm quyền để bắt bớ, bỏ tù những tín hữu tại Đa-mách, trong đó có cả A-na-nia! A-na-nia đã rất lo lắng và than thở với Chúa về Sau-lơ: “Lạy Chúa ! Người nầy rất gian ác đã làm hại biết bao đấng thánh của Chúa trong Giê-ru-sa-lem, rồi bây giờ người đến đây để tiếp tục gây khốn khổ cho Hội Thánh của Ngài” (9:13, 14).
3. Chúa giải thích cho A-na-nia rằng Ngài sẽ chọn Sau-lơ đem danh Chúa rao giảng cho các dân ngoại, các vua và con cái Y-sơ-ra-ên, và người sẽ phải chịu nhiều thống khổ vì danh Ta (9:15, 16).
III. A-na-nia đáp ứng tiếng gọi:
1. Ban đầu A-na-nia rất ngần ngại và chân thành khi thưa với Chúa về cảm nghĩ cùng nỗi sợ hãi của mình trước mạng lệnh lạ kỳ của Chúa. Vì sao lại đến giúp đỡ cho Sau-lơ là kẻ thù của con dân Chúa và của chính A-na-nia nữa? Nhưng sau khi Chúa giải thích thì ông sẵn sàng vâng theo mạng lịnh Chúa phán “Hãy đi…” (câu 15).
2. A-na-nia “bèn đi” (câu 17) vào nhà rồi “đặt tay trên mình Sau-lơ”, nói rằng: “Hỡi anh Sau-lơ, Chúa là Jesus nầy đã hiện ra với anh trên đường anh đi tới đây, đã sai tôi đến”. Một lời chào thật nhẹ nhàng, trìu mến, bày tỏ tình thương tuyệt vời với sự tha thứ dư dật trong tình yêu của Chúa.
3. Chúa là Đấng Toàn tri, đã bày tỏ khải tượng và kêu gọi A-na-nia thì Ngài cũng cho Sau-lơ biết mọi điều mà Ngài sẽ thực hiện trong lúc Sau-lơ đang cầu nguyện. Vì vậy A-na-nia vội vàng làm ngay như khải tượng Chúa bày tỏ.
4. A-na-nia đến ngay để cầu nguyện cho Sau-lơ, hầu cho “Sau-lơ được sáng mắt lại và đầy Đức Thánh Linh” rồi nói cho Sau-lơ biết “ý muốn của Chúa” cho cuộc đời ông, cũng khích lệ Sau-lơ kíp vâng phục thánh ý Chúa.
5. A-na-nia đã chia sẻ rõ ràng về sứ mạng mà Chúa muốn truyền đến Sau-lơ (22:14-16):
- Anh được biết ý muốn Chúa.
- Anh được thấy Đấng Công bình.
- Anh được nghe lời nói từ miệng Ngài.
- Anh sẽ làm chứng cho mọi người về việc Chúa đã làm cho anh.
- Anh sẽ phải chịu đau đớn vì danh Chúa.
- Anh mau đến cầu khẩn danh Chúa và nhận phép báp-têm.
IV. Kết quả thế nào?
1. Tức thì có cái chi như cái vảy từ mắt rớt xuống, Sau-lơ liền được sáng mắt, rồi chờ dậy và chịu phép báp-têm, cũng là cơ hội ông được chữa lành cho đôi mắt tâm linh. Từ đó ông nhận biết Jesus ở Na-xa-rét là Cứu Chúa của ông.
2. Sau-lơ trở về Giê-ru-sa-lem ngay để thuật cho mọi người về phép lạ mà Chúa đã thực hiện trong ông, thể nào Chúa đã thương xót ông, tha thứ tội lỗi và sự gian ác của ông, rồi Ngài phán cùng ông: “Hãy lên đường, vì ta sai con đem danh ta đồn ra trước mặt các dân ngoại, các vua, con cái Y-sơ-ra-ên và các dân tộc ở nơi xa” (9:15, 16; 22:21).
3. Sau-lơ cũng xác nhận chính A-na-nia là người Chúa sai đến cùng ông, cầu nguyện và hướng dẫn ông theo khải tượng của Chúa (22:12-16).
4. Cảm tạ Chúa! Bởi sự quan phòng của Ngài trên Hội Thánh từ thuở ban đầu, sự tể trị của Ngài trên một môn đồ tin kính, và lòng nhân từ của Ngài đối với Sau-lơ… đã đem biết bao phước hạnh lớn lao cho Hội Thánh qua vị sứ đồ cũng là nhà truyền giáo trứ danh Phao-lô.
5. Cảm tạ Chúa! Hội Thánh đầu tiên có người môn đồ có khải tượng, sống với khải tượng, biến khải tượng thành hiện thực; đó chính là A-na-nia!
V. Bài học gì cho tôi?
1. A-na-nia đã không còn nhìn Sau-lơ như một kẻ thù, không thấy Sau-lơ là kẻ gian ác nữa nhưng thấy Sau-lơ là người Chúa chọn, cần đến với Chúa vì người sẽ đem danh Chúa cho muôn người và phải chịu đau đớn vì Chúa trong tương lai.
2. Nếu ngày nay Chúa sai tôi đi đến với những người mà tôi không thích, những người đã gây tổn thương tôi, đã từng hãm hại tôi… để đưa họ đến với Chúa, tôi nghĩ thế nào? Vâng, con sẽ đi!
3. Nếu Chúa bảo tôi phải bày tỏ lòng yêu thương, tha thứ, không đối xử với họ như kẻ thù nhưng như anh chị em trong Chúa thì sao? Thưa Chúa! Con xin vâng!
4. Để vâng lời Chúa như A-na-nia thật không dễ dàng phải không bạn? Nhưng Lời Chúa nhắc chúng ta rằng: “Phàm những kẻ Cha cho ta sẽ đến cùng ta, kẻ đến cùng ta thì ta không bỏ ra ngoài đâu” (Giăng 6:37), “…Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn” (II Phi-e-rơ 3:9).Chúa không bỏ họ sao tôi lại bỏ họ? Chúa không muốn họ chết mất trong tội lỗi sao tôi dám làm sai ý Chúa?
5. Hãy đến với mọi người bằng tình yêu chân thật của Chúa, nói với mọi người về quyền năng của Lời Đức Chúa Trời vì đó là sức mạnh chinh phục, cảm hóa và biến đổi tội nhân trở thành thánh nhân cho Chúa (như Phao-lô đã trải nghiệm trong I Ti-mô-thê 1:12-17).
6. Xin Chúa cho tôi nhìn người khác theo góc nhìn của Chúa, thấy người khác qua đôi mắt của Chúa, xót thương người khác bằng tấm lòng thương xót của Chúa, đem người khác đến với Chúa bằng sự nhịn nhục và nhân từ của Chúa, hầu cho tất cả mọi người đều được nhận ơn cứu rỗi của Chúa.
7. Xin Chúa cho mỗi tôi con Chúa sẵn sàng thưa với Chúa: “Nguyện đi nơi Chúa sai dẫu khó khăn trong mọi đường, nào đâu quan tâm về sự vui sướng. Trần thế dẫu coi tôi người mộng ảo, tên điên cuồng, miễn được đẹp lòng Chúa Jêsus luôn!” (Thánh ca 355). Amen!
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)