Là Cơ Đốc nhân, nhiều lần chúng ta đã được học về các nhân vật trong Kinh Thánh. Đó là những tấm gương tốt đẹp cho chúng ta soi chung. Cũng trong tinh thần đó, hôm nay chúng ta cùng xem xét, học hỏi qua tấm gương của vị anh hùng đức tin: ÁP-RA-HAM (Sáng thế ký 12-25).
ĐỨC CHÚA TRỜI KÊU GỌI ÁP-RA-HAM
Thế giới loài người từ thời Nô-ê đã trở nên sa đọa đến nỗi Đức Chúa Trời phải tẩy sạch trái đất bằng cơn nước lụt. Nhưng sau đó, con người vẫn tiếp tục sống trong sự hung ác, chống nghịch Đức Chúa Trời, chết mất trong tội lỗi mình… Đức Chúa Trời- Đấng Tạo hóa yêu thương đã kêu gọi Áp-ra-ham, khi ông đang sống tại U-rơ, xứ Canh-đê – một trung tâm thờ hình tượng và được dâng cho thần Mặt trăng của thế giới ngoại giáo từ gần 4000 năm trước (1921 TC).
Áp-ra-ham không biết Đức Chúa Trời và cũng chẳng xứng đáng biết Ngài, nhưng Đức Chúa Trời bởi lòng nhân từ, thương xót, Ngài đã gọi ông: “Hãy ra khỏi quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho…” (Sáng 12:1). Đức Chúa Trời biệt riêng ông ra khỏi xã hội đồi bại tâm linh, băng hoại đạo đức, tối tăm hư mất trong sự thờ lạy hình tượng… Áp-ra-ham đã vâng theo tiếng gọi ra đi bằng đức tin, dù lúc ấy Áp-ra-ham đã 75 tuổi rồi (Sáng 12:4).
Vì sao Đức Chúa Trời kêu gọi Áp-ra-ham?
Vì tình yêu thương, Đức Chúa Trời quan tâm đến con người, dành ban sự cứu rỗi cho họ, nên Ngài đã bày tỏ sự vinh hiển và ban lời hứa nhân từ của Ngài.
Đức Chúa Trời muốn ban phước cho cả thế giới – điều này được thực hiện khi Đức Chúa Trời sai Con Ngài vào thế gian qua dân tộc Do Thái, rồi Đấng Christ đã chịu chết vì tội lỗi của cả thế gian và Ngài muốn Hội Thánh cũng truyền Tin Lành cứu ân cho cả thế giới.
Đời sống Áp-ra-ham là tấm gương cho tất cả Cơ đốc nhân muốn bước đi bằng đức tin:
+ Áp-ra-ham được cứu bởi đức tin (Sáng 15:6).
+ Áp-ra-ham sống bởi đức tin (Hê bơ rơ 11:8-19).
+ Sự vâng lời là bằng cớ đức tin của Áp-ra-ham (Gia cơ 2:14-26).
Áp-ra-ham là người có đức tin mạnh mẽ và là một trong những người quan trọng nhất trong lịch sử, được cả ba tôn giáo lớn trên thế giới là: Do Thái giáo, Cơ Đốc giáo và Hồi giáo đều tôn kính người. Hành trình đức tin của Áp-ra-ham qua nhiều chặng đường khó nguy và thử thách, dù vậy ông vẫn luôn tin cậy và vâng lời Chúa. Lúc được Chúa kêu gọi, tên của ông là: Áp-ram (Cha cao quý). Sau 24 năm bước đi với Chúa trong đức tin, ông đã được Chúa đổi tên là Áp-ra-ham (Cha của nhiều dân tộc – Sáng 17:5).
Hành trình đức tin của Áp-ra-ham thật tuyệt vời, để lại cho chúng ta nhiều bài học quý báu lắm. Nhưng tại đây, chúng ta chỉ nhắc đến một đôi điều để khích lệ cho chúng ta trong hành trình đức tin của chính mình.
Anh chị em thân yêu!
Qua việc Chúa kêu gọi Áp ra ham, chắc chúng ta cũng phải cảm tạ Chúa khi nhìn lại chính mình… cũng có thể từ giữa bóng tối trần gian, sự mê đắm trong tội lỗi, sẽ chết mất vì tội ác mình… Vì sao Chúa kêu gọi chúng ta? – Cảm tạ Chúa, vì Ngài đoái thương, kêu gọi chúng ta ra khỏi quê hương trần gian ô tội nầy, ra khỏi vòng bà con họ hàng không tin Chúa, hoặc phải tạm rời gia đình không biết tôn thờ Chúa… để bước đến với Chúa, tiếp nhận ơn cứu rỗi trong ân điển Chúa ban và tiếp tục hành trình bởi đức tin nơi Chúa.
Sau thời gian theo Chúa, Áp-ra-ham đã được Chúa đổi tên, không chỉ là người cha cao quí thôi, nhưng Áp-ra-ham đã trở thành người cha của nhiều dân tộc nữa, Ngài muốn Áp-ra-ham trở nên nguồn phước cho muôn người. Đây cũng là điều Chúa mong đợi nơi chúng ta, Chúa muốn chúng ta kính yêu Chúa và mỗi ngày soi rạng Danh Chúa, chia sẻ niềm tin, mang nguồn phước của Chúa đến với tha nhân hầu xứng với tên mới là Cơ Đốc nhân – Người của Chúa.
ÁP-RA-HAM THỜ PHƯỢNG CHÚA
Áp-ra-ham ra đi theo tiếng gọi của Chúa (Sáng 12:4-9). Đó là hành động của đức tin, ông đi đến nơi mà mình chưa từng biết (Hê 11:8). Tại đây không chỉ Áp-ra-ham, mà còn cả Sa-ra và gia đình nữa. Một quyết định không dễ dàng khi phải từ bỏ nhà cửa, đất đai (Theo sự khai quật của các nhà khảo cổ thì những ngôi nhà xứ U-rơ của người Canh-đê lúc bấy giờ khá thoải mái, nhà gạch 2 tầng có hệ thống lò sưởi, tiện nghi của bốn ngàn năm trước) để sống trong những lều trại trong suốt những ngày ở tương lai. Chúng ta không thể không nhắc đến đức tin, lòng chung thủy của Sa-ra, người vợ xinh đẹp của Áp-ra-ham, bà luôn đồng hành với chồng trong mỗi chặng đường (Lấy chồng thì phải theo chồng. Chồng đi hang rắn hang rồng cũng đi). Họ đã dời bước khỏi Cha-ran, sau khi tạm gởi cha già Tha-rê nơi phần mộ tại đó, tiếp tục hành trình đến xứ Ca-na-an. Họ tạm nghỉ tại Si chem, bên cây dẻ bộp của Mô-rê, có dân Ca-na-an ở đó. Đức Giê-hô-va hiện ra phán hứa cùng Áp-ra-ham rằng: “Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất nầy!”.
Để bày tỏ đức tin nơi lời hứa của Đức Giê-hô-va, bằng cả tâm linh tôn thờ và biết ơn, Áp-ra-ham đã lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va. Dù giữa dân tộc ngoại đạo, là những lữ khách trên hành trình, phải tiếp tục tiến về phía trước.. thì để được sự dẫn dắt của Chúa, Áp-ra-ham vẫn luôn đặt sự thờ phượng Chúa, cầu khẩn Danh Ngài là trước hết và trên hết. Rồi họ vừa đi, vừa đóng trại, đến đâu ông cũng thờ phượng Chúa và bày tỏ Danh Ngài giữa tha nhân (Sáng 12:7, 8; 13:3, 4, 18).
Thưa anh chị em yêu dấu!
Thử hỏi chúng ta ngày nay sẽ thể nào nếu không có các bậc tiền nhân tiếp nhận Phúc âm hơn 100 năm trước? Bây giờ chúng ta sẽ ở đâu nếu họ không can đảm sống trong đức tin, rao truyền Danh Chúa đang khi phải đối diện nhiều khó khăn, bắt bớ và kỳ thị lúc bấy giờ? Anh chị em ơi, chúng ta không thể xem nhẹ những điều mà các thế hệ đi trước đã phải trả giá rất cao để ươm mầm cho hạt giống Phúc Âm. Mong rằng thế hệ tiếp nối của chúng ta hôm nay cũng sẽ nhận ra điều đó trong tương lai.
Lời Chúa qua Sứ đồ Phi-e-rơ nhắc nhở chúng ta cũng “như người ở trọ, kẻ đi đường.. phải ăn ở cách ngay lành giữa dân ngoại… để họ thấy việc lành trong anh em, đến ngày Chúa thăm viếng, họ ngợi khen Đức Chúa Trời” (I Phi 2:11, 12). Vì vậy, xin Chúa cho chúng ta dầu sống ở đâu, làm việc gì cũng trung tín bước đi trong đức tin, vâng theo sự dẫn dắt của Chúa, hết lòng kính yêu, thờ phượng và sống làm sáng Danh Chúa hầu cho nhiều người qua chúng ta được biết Chúa và hưởng ơn cứu rỗi Chúa ban như Chúa đã từng ban cho Áp-ra-ham và chúng ta vậy.
Muốn thật hết lòng!
(Theo sự hỗ trợ từ Bà Mục sư Nguyễn Thế Hiển)