Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Vội vàng buộc tội

Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 12:1-4

“Lúc đó, nhằm ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus đi qua giữa đồng lúa mì; các môn đồ đói, bứt bông lúa mà ăn. Người Pha-ri-si thấy vậy, bèn nói cùng Ngài rằng: Kìa, môn đồ thầy làm điều không nên làm trong ngày Sa-bát. Song Ngài đáp rằng: Chuyện vua Đa-vít đã làm trong khi vua với kẻ đi theo bị đói, các ngươi há chưa đọc đến sao? Tức là vua vào đền Đức Chúa Trời, ăn bánh bày ra, là bánh mà vua và kẻ đi theo không có phép ăn, chỉ để riêng cho các thầy tế lễ.” (BTT)

Chúa Jêsus là một nan đề đối với nhà chức trách tôn giáo thời đó. Ngài không theo khuôn mẫu của họ hay tham gia vào “trò chơi tôn giáo” của họ. Những người Pha-ri-si tin rằng họ đã hiểu rõ Kinh Thánh Cựu Ước và do đó họ có quyền lên án “những kẻ vi phạm luật pháp”. Họ tự cao, cho mình là quan trọng, không tuân giữ Luật pháp, nhưng lại tạo ra những luật lệ mới và khiến dân chúng xa rời ân điển của Đức Chúa Trời (Lu-ca 11:52). Vì vậy, người Pha-ri-si luôn tìm lý do để buộc tội Chúa Jêsus, chế nhạo Ngài và cuối cùng đem Ngài ra xử tử.

Vào ngày Sa-bát, các môn đồ đi ngang qua một cánh đồng lúa mì và nhổ một ít lúa mì. Điều đó rõ ràng được cho phép trong Luật Môi-se (Phục Truyền 23:25). Với các môn đồ đây chỉ là bữa ăn nhẹ bởi vì họ đang đói. Nhưng người Pha-ri-si lại cho rằng các môn đồ đang “làm việc” vào ngày Sa-bát, gặt và xay xát khi họ lấy lúa mì và xát vỏ để lấy hạt. Vì vậy, họ buộc tội Chúa Jêsus đã cho phép các môn đồ của Ngài “vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời”.

Chúa Jêsus đáp lại bằng cách thách đố hiểu biết của họ về Kinh Thánh. Trong I Sa-mu-ên 21:1-6, vua Đa-vít và binh lính của ông đang đói và thầy tế lễ đã cho họ bánh thánh để ăn. Mặc dù bánh thánh là dành cho Chúa (và chỉ các thầy tế lễ mới được ăn), nhưng việc trao nó cho những binh lính đang đói là điều đúng đắn. Vì vậy, Chúa Jêsus đã chỉ ra điểm yếu của lời buộc tội Ngài. Họ biết Luật pháp và thêm vào những điều khoản để tạo gánh nặng cho người dân. Nhưng họ không hiểu mục đích của Luật pháp.

Chủ nghĩa duy luật vẫn là một vấn đề trong Hội Thánh của Chúa Jêsus. Nó gây đau buồn cho những tín đồ kiêu ngạo và tự phụ, những người thích thêm vào các quy tắc để chứng tỏ lòng sùng đạo của bản thân hoặc kiểm soát người khác. Nhưng lẽ thật trong Lời của Đức Chúa Trời không nhằm mục đích trói buộc người tin Chúa, mà để khiến họ được tự do phục vụ Ngài (Giăng 8:32). Thay vì vội vàng buộc tội, lẽ thật dạy chúng ta biết tha thứ. Thay vì lên án người khác và đề cao bản thân, thì cách của Đấng Christ là hạ mình và tôn cao người khác (Rô-ma 12:3). Vấn đề ở lời buộc tội người khác và tự cho mình là đúng là nó sẽ sớm trở thành một thói quen. Hãy giải quyết việc này trước khi bạn đánh mất ân điển của Đức Chúa Trời trong cuộc sống của chính bạn và của người khác!

Kính lạy Cha là Đấng Công Bình, cảm ơn Cha đã ban cho con mọi điều cần thiết và Lời của Ngài dạy con cách sử dụng những ân tứ làm đẹp lòng Ngài. Con xin ăn năn thói quen hay chỉ trích người khác và không hiểu được cách Chúa đang làm việc trong đời sống của những người xung quanh con. Xin ban cho con tấm lòng khiêm nhường, biết mau nghe, ham hiểu biết và chậm phán xét. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen!

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn