Kinh Thánh: Lu-ca 10:16
“Ai nghe các ngươi, ấy là nghe ta; ai bỏ các ngươi, ấy là bỏ ta; còn ai bỏ ta, ấy là bỏ Đấng đã sai ta.” (BTT)
Chúng ta thường cho rằng vài người có đặc quyền hơn những người khác, và quyền ra lệnh của họ tỷ lệ thuận với quyền cưỡng chế. Trong thế gian, điều đó vẫn thường hay xảy ra. Nhưng trong vương quốc Chúa, mọi việc đều khác biệt (Ma-thi-ơ 20:25-28). Ngài đã đặt thẩm quyền trong Lời Ngài. Đó là lý do Chúa Jêsus được miêu tả là “Ngôi Lời”, vì Ngài được trao hết thẩm quyền để phán thay cho Đức Chúa Cha (Ma-thi-ơ 28:18).
Trong phân đoạn Kinh Thánh này, Chúa Jêsus bảo những người đi theo Ngài rằng khi họ đi đến các thành để rao giảng về lẽ thật Phúc Âm thì những lời ấy có đầy đủ thẩm quyền của chính Chúa. Do vậy, tiếp nhận lẽ thật từ 1 trong 70 người đi rao giảng (Lu-ca 10:1-3) cũng giống như tiếp nhận những lời Chúa Jêsus phán dạy, và tiếp nhận thẩm quyền của Đức Chúa Trời cho đời sống họ. Trái lại, những ai khước từ Phúc Âm từ các môn đồ này nghĩa là đang từ chối Chúa Jêsus và mọi mục đích cứu rỗi của Đức Chúa Trời.
Những môn đồ này cần hiểu rõ thẩm quyền của họ không phải nằm ở tính cách, niềm đam mê, hay khả năng thuyết phục của họ, hay trong một cơ cấu thẩm quyền theo cấp bậc nào đó. Lời Đức Chúa Trời có thẩm quyền kêu gọi mọi người vâng theo Phúc Âm, đó là lẽ thật được ban cho họ qua Đức Thánh Linh (Giăng 16:12-15), để họ có thể rao ra lẽ thật của Chúa (Rô-ma 1:16). Sứ giả chắc chắn không thể quan trọng bằng sứ điệp được; và sự hồi đáp không phải với sứ giả nhưng với chính Đức Chúa Cha!
Lời dạy này tiếp tục giúp cho Hội Thánh nhìn nhận chức vụ và mục vụ truyền giáo theo quan điểm của Đức Chúa Trời. Thẩm quyền của Chúa ở trong Lời Ngài. Công tác lãnh đạo Hội Thánh và chia sẻ Phúc Âm không phải để củng cố cái tôi của những người nhiệt huyết, bởi vì Phúc Âm không nói về chúng ta. Khi người khác tiếp nhận Phúc Âm do chúng ta chia sẻ, không có lý do gì để chúng ta chúc mừng bản thân, hay khi họ khước từ Phúc Âm, chúng ta cũng không có quyền để bản thân tuyệt vọng. Hiểu được điều đó sẽ giúp chúng ta dễ dàng “rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi chúng ta ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” như được chép trong I Phi-e-rơ 2:9. Phải, người đời có thể ghét chúng ta vì điều đó, nhưng đừng xem đó là việc cá nhân… họ chỉ đang thể hiện sự chống nghịch với Đức Chúa Trời mà thôi (Lu-ca 21:12-19). Khi họ từ bỏ tội lỗi đến với Đấng Cứu Thế và được biến đổi, hãy biết ơn vì hạt giống của Ngôi Lời đã nảy mầm và bắt đầu sanh bông trái (Lu-ca 8:10-15).
Lạy Đức Chúa Cha, cảm ơn Chúa vì con có thể đến với Ngài chỉ bằng cách tin vào Lời Ngài. Cảm ơn Chúa vì Ngài còn sử dụng con để gieo hạt giống của Lời Ngài. Xin Chúa giúp con trung tín chỉ nói về lẽ thật trong Lời Chúa, và tin cậy Chúa sẽ làm cho lời ấy trở nên sống động trong lòng những người con rao giảng. Khi người ta ghét con về niềm tin của con, xin Chúa giúp con hiểu rằng đó không phải là vì cá nhân con, mà là cách họ chống lại lẽ thật của Ngài, và khi họ được Chúa tái sinh, xin Ngài cho con đừng lấy làm kiêu hãnh về những việc con làm cho Phúc Âm. Xin giúp con cứ tôn cao Chúa Jêsus để Ngài có thể đưa bạn bè và gia đình con đến với tình yêu của Ngài. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work