Kinh Thánh: Lu-ca 19:37-40
“Lúc đến gần dốc núi Ô-li-ve, cả đám môn đồ lấy làm mừng rỡ, và cả tiếng ngợi khen Đức Chúa Trời về những phép lạ mình đã thấy, mà nói rằng: Đáng ngợi khen Vua nhân danh Chúa mà đến! Bình an ở trên trời, và vinh hiển trên các nơi rất cao! Bấy giờ, có mấy người Pha-ri-si ở trong đám dân đông nói cùng Ngài rằng: Thưa thầy, xin quở trách môn đồ thầy! Ngài đáp rằng: Ta phán cùng các ngươi, nếu họ nín lặng thì đá sẽ kêu lên.” (BTT)
Cảnh tượng Chúa Jêsus cưỡi lừa ứng nghiệm lời tiên tri về Đấng Mết-si-a. Xa-cha-ri 9:9 chép: “Hỡi con gái Si-ôn, hãy mừng rỡ cả thể! Hỡi con gái Giê-ru-sa-lem, hãy trổi tiếng reo vui! Nầy, Vua ngươi đến cùng ngươi, Ngài là công bình và ban sự cứu rỗi, nhu mì và cỡi lừa, tức là con của lừa cái.” Vì vậy, đám đông đã tung hô danh Chúa, mặc cho những người Pha-ri-si đang muốn tránh khỏi sự khó chịu khi có đám đông công khai xưng nhận Chúa Jêsus là Đấng Christ, quở trách Chúa Jêsus và bảo Ngài quở trách đám đông.
Chúa Jêsus nhanh chóng đáp lại: “Nếu họ nín lặng thì đá sẽ kêu lên!” Đám đông không bị lừa dối mà họ đang nói lên sự thật: Chúa Jêsus thực sự là sứ giả được Đức Chúa Cha chọn. Và vì vậy, khi nhớ lại những điều Chúa đã làm trong thời gian thi hành chức vụ bao gồm các phép lạ, tâm trí họ đã nhận ra khi họ xưng nhận Chúa Jêsus là Đấng Christ (Đấng Được Xức Dầu = Đấng Mết-si-a). Vì vậy, họ đã thêm các câu Kinh Thánh Cựu Ước khác vào lời tung hô. Thi thiên 118:25-26 nói: “Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy cứu; Đức Giê-hô-va ơi, xin ban cho chúng tôi được thới thạnh. Đáng ngợi khen Đấng nhân danh Đức Giê-hô-va mà đến! Từ nơi nhà Đức Giê-hô-va chúng tôi đã chúc tụng người.” Đây không phải là một đám đông bị thao túng, và không phải là một nỗ lực nhằm gây sự chú ý. Không hề, nhưng đó đơn giản là một cuộc biểu dương công khai tự phát về cách họ nhìn biết Chúa Jêsus Christ.
Việc ngợi khen Đức Chúa Trời và việc đám đông tôn vinh Đấng Cứu Thế là đúng đắn; tương tự, việc chúng ta ngợi khen và thờ phượng Chúa cũng vậy. Nhưng, còn về sự bùng nổ tự phát này… liệu đó có nên là trải nghiệm của chúng ta không? Có! (Thi thiên 109:30). Các Thi Thiên đề cập nhiều trải nghiệm như vậy: được thôi thúc bởi vẻ đẹp từ công trình sáng tạo của Đức Chúa Trời, ký ức về những việc làm kỳ diệu của Ngài, lòng thương xót lớn lao của Ngài đối với tội nhân, điều kỳ diệu về sự gần gũi và trọn vẹn trong sự cứu rỗi của Ngài. Vì vậy, khi Chúa bày tỏ bản tính của Ngài cho bạn, hãy ngợi khen Ngài! Khi lời cầu nguyện được đáp lời, và bất cứ khi nào chúng ta nhìn nhận Chúa tể trị cuộc sống của chúng ta, thì lời ngợi khen là tự nhiên. Thật vậy, kiềm chế không ngợi khen là bất tuân. Đừng đợi đến nhà thờ mới ngợi khen Chúa; hãy làm điều đó với hai hoặc ba người khác, ngợi khen Chúa bất cứ khi nào bạn có thể!
Lạy Cha Thiên Thượng. Con cảm ơn Ngài vì trong Kinh Thánh có nhiều ví dụ về những con người nhìn thấy việc Ngài làm gần bên họ và được thôi thúc ngợi khen Ngài. Xin ban cho con một tấm lòng sẵn sàng tạ ơn và công khai tôn thờ Cứu Chúa của con. Xin tha thứ cho con vì hay lằm bằm thay vì vui mừng. Xin làm việc trong lòng con để lời ngợi khen và sự cầu nguyện sẽ là phản ứng tự nhiên của con trước mọi điều. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work