William Scott, một quân nhân 22 tuổi, đang phục vụ trong đệ tam trung đoàn Vermont vào thời nội chiến ở Hòa Kỳ. Một đêm kia vào năm 1861, anh ta gác thế cho một đồng đội bị đau ốm. Bị mất ngủ một đêm, qua đêm sau, Scott lại được lệnh phải gác nên mệt nhừ và buồn ngủ quá. Khi toán lính đến đổi phiên gác, họ bắt gặp Scott đang ngủ đừ tại vị trí canh gác của mình.
Tòa án quân sự tuyên bố Scott có tội và trong thời chiến, phạm tội này là một điều nghiêm trọng. Vì vậy Scott bị tuyên án tử hình và thời hạn hành quyết chỉ trong vòng 24 giờ sau. Các bạn của Scott đề nghị với vị sĩ quan trong đệ tam trung đoàn Vermont hãy mau đến gặp Tổng thống Abraham Lincoln để xin ân xá cho anh.
Sau khi Tổng thống Lincoln trầm tĩnh nghe lời tường trình, thì ông có vẻ quả quyết nói:
– Ta sẽ lo việc đó.
Abraham Lincoln lập tức đến trại quân, tìm gặp người lính bị kết án. Ông không nói gì về dự định của mình, nên anh Scott không biết sẽ ra sao vì vậy lắp bắp nói:
– Xin tổng thống làm ơn ban cho con một ân huệ được không?
Tổng thống gật đầu đồng ý. Scott liền xin:
– Con bị khép tội tử hình, song con không thể nào chịu nổi khi chính đồng đội con sẽ hành hình con. Vậy nếu có thể kính xin tổng thống hạ lệnh cho đội xử bắn con không phải là những người trong trung đoàn đệ tam này.
Abraham không do dự được nữa, với giọng cảm động nói:
– Hỡi con yếu dấu của ta, ngày mai con sẽ không chết đâu. Ta sẽ ban cho con một ân xá trọn vẹn.
Scott quá cảm động, cố ngăn đôi dòng lệ tuôn trào qua đôi mắt.
Tổng thống tiếp:
– Ta đã phải bỏ một số việc quan trọng để đến đây. Làm sao con có thể trả nổi những gì mà con đã nợ ta được?
Scott nhìn xuống cố tìm một câu trả lời:
– Kính thưa tổng thống, các bạn con có để dành một số tiền…
Anh ngập ngừng, nhưng vị tổng thống vẫn đứng yên, Scott nói:
– Nông trại chúng con có thể cầm thế được. Các bạn con ở đây sẽ giúp con.
Tổng thống Lincoln đặt bàn tay lên vai chàng thanh niên, nói:
– Con ơi, cần phải có rất nhiều tiền để trả nợ cho ta, chỉ có một người có thể trả đủ thôi, người đó là con. William Scott, con có thể trả nợ cho ta bằng cách làm trọn bổn phận mình, bổn phận của một người chiến sĩ.
Scott trả lời:
– Kính thưa tổng thống, con sẽ nhờ cậy Chúa để làm trọn bổn phận của con.
Suy ngẫm:
Cũng như William Scott, mọi người đều đã phạm tội trước mặt Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời đã báo trước án phạt đời đời cho chúng ta. Nhưng Đức Chúa Trời đã sai chính Con Ngài là Chúa Cứu Thế Giê-xu đã mang án phạt đó cho chúng ta, vì vậy Đức Chúa Trời đã tuyên bố ân xá cho những ai tin nhận Chúa Giê-xu.
Sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời ban cho con người là vô giá, Chúa Giê-xu lìa thiên đàng vinh hiển đến tìm cứu con người, không có tiền nào trả nổi. Vì thế, Cơ Đốc nhân phải biết ơn và dùng chính đời sống mình đền đáp ơn cứu rỗi của Ngài.
Lời Chúa phán: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, ai nghe lời Ta và tin Đấng đã sai Ta thì được sự sống đời đời và không bị phán xét, nhưng vượt khỏi sự chết mà vào sự sống.” (Giăng 5:24 – TTHĐ)