Kinh Thánh: Lu-ca 6:38
“Hãy cho, người sẽ cho mình; họ sẽ lấy đấu lớn, nhận, lắc cho đầy tràn, mà nộp trong lòng các ngươi; vì các ngươi lường mực nào, thì họ cũng lường lại cho các ngươi mực ấy.” (BTT)
Đức Chúa Trời không hề bất công (Hê-bơ-rơ 6:10). Ngài không ngược đãi tôi tớ của Ngài và cũng không bạc đãi bạn bè của Ngài. Ngài ban thưởng cho những ai chuyên tâm phục vụ, dâng thời gian, công sức, tiền bạc, của cải và sự thờ phượng trong Danh Ngài (Ma-thi-ơ 19:29). Nhưng Đức Chúa Trời không bao giờ xác định một phần thưởng cụ thể cho những hành động hy sinh dâng hiến của cá nhân. Có lẽ đó là bởi vì chúng ta không được Ngài tuyển dụng theo hợp đồng; vì vậy chúng ta không bao giờ được báo trước chúng ta sẽ nhận được gì từ những điều mình cho đi. Chúng ta cũng không nên so sánh phần thưởng của mình với bất kỳ ai khác. Chúng ta cũng không được phép biết khi nào Đức Chúa Trời sẽ ban thưởng hoặc Đức Chúa Trời ban thưởng bằng cách nào, sớm hay muộn hoặc cho đến đời đời.
Tuy nhiên, Chúa Jêsus muốn các môn đồ hiểu rõ về chất lượng và số lượng phần thưởng của Ngài. Phần thưởng đó luôn tốt đẹp, và luôn vượt quá những gì chúng ta cho đi. Đức Chúa Trời không bị giới hạn bởi ý tưởng của con người về điều gì là tốt nhất. Như Ê-phê-sô 3:20 đã nói, Ngài “… bởi quyền lực cảm động trong chúng ta, có thể làm trổi hơn vô cùng mọi việc chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng.” Là những sứ đồ, họ nên dạy Hội Thánh đừng kìm nén việc dâng hiến vì sợ mình bị nghèo đến nỗi không còn gì. Họ càng dâng nhiều, Chúa càng ban cho họ nhiều. Thật vậy, tất cả những gì chúng ta có là của Đức Chúa Trời: khi chúng ta cho đi những gì mình có, Ngài sẽ được tôn vinh, và chúng ta sẽ được chu cấp thêm. Chúng ta càng cho đi nhiều hơn, thì Ngài càng ban cho chúng ta nhiều hơn để trao cho người khác (II Cô-rinh-tô 9:6-11).
Sau cùng, phần thưởng của chúng ta không được tính bằng của cải mà bằng mối quan hệ danh dự với Chúa Jêsus (Cô-lô-se 3:24; Khải huyền 22:12) và những trách nhiệm mà Chúa Jêsus sẽ giao cho chúng ta (Ma-thi-ơ 25:14-30).
Chúng ta cần được khích lệ trong việc cho đi. Lời hứa về phần thưởng chính là sự khích lệ đó (Hê-bơ-rơ 11:26). Tuy nhiên, thật không may, nguyên tắc này đã bị một số nhà lãnh đạo lạm dụng để đòi tiền và hứa rằng Chúa sẽ ban lại nhiều tiền hơn để người dâng trở nên giàu có hơn. Nhưng không có bằng chứng nào cho thấy Chúa Jêsus hay các sứ đồ từng giàu có về tiền bạc, mặc dù họ rất giàu đức tin, hy vọng và tình yêu thương. Rõ ràng là nếu chúng ta cho đi vì những gì chúng ta có thể nhận được, thì lòng tham đang điều khiển tấm lòng chúng ta chứ không phải ân điển. Đừng để việc người khác lạm dụng Lời Chúa Jêsus ngăn cản chúng ta vâng theo Lời ấy. Nếu chúng ta có thể đáp ứng nhu cầu đích thực trong Danh Chúa Jêsus, thì chúng ta nên vui vẻ làm điều đó mà không cần nghĩ đến lợi ích của chính mình; chỉ cần tin cậy Chúa sẽ đối xử nhân từ với chúng ta trong đời này và cả đời sau.
Kính lạy Chúa nhân từ. Con ngợi khen Ngài về tất cả những điều Ngài đã ban cho con trong Đức Chúa Jêsus Christ và về mọi sự chu cấp hằng ngày. Con nhận ra rằng con không ở trên trái đất này để thỏa mãn thú vui riêng, hay chỉ đơn thuần là gia tăng sự thoải mái của bản thân. Xin Chúa tha tội cho con khi những suy nghĩ như vậy làm chủ các quyết định của con. Xin Ngài cũng tha thứ cho con khi con thờ ơ với nhu cầu của người khác hoặc với cơ hội rao truyền Phúc Âm; khi con giữ cho riêng mình những điều Ngài ban cho con để cho đi. Xin giúp con có tấm lòng rời rộng và sẵn lòng để có thể cống hiến thời gian, công sức, năng lượng, lòng thương xót, tiền bạc, của cải và sự thờ phượng để Ngài được tôn vinh. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work