Kinh Thánh: Mác 10:28-31
“Phi-e-rơ liền thưa cùng Ngài rằng: Nầy, chúng tôi đã bỏ hết mà đi theo thầy. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, chẳng một người nào vì ta và Tin lành từ bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đất ruộng, mà chẳng lãnh được đương bây giờ, trong đời nầy, trăm lần hơn về những nhà cửa, anh em, chị em, mẹ con, đất ruộng, với sự bắt bớ, và sự sống đời đời trong đời sau. Nhưng có nhiều kẻ đầu sẽ nên rốt; có kẻ rốt sẽ nên đầu.” (BTT)
Một số người lúc nào cũng sẵn sàng phát biểu! Như thường lệ, Phi-e-rơ háo hức cam đoan sự trung thành của ông với Chúa, nếu xét theo bề ngoài thì ông đang nói thật. Ông là một người đánh cá, và khi Chúa Jêsus kêu gọi ông bỏ lưới mình, ông đã vâng lời và đi theo Ngài. Tuy nhiên, ông vẫn có một mái ấm, một người vợ và một đại gia đình (Ma-thi-ơ 8:14); dễ dàng lui tới thuyền (Mác 3:9) và làm công việc kinh doanh cũ của ông (Giăng 21:3). Nhưng sự cam đoan của ông có một khía cạnh tham lam rất rõ ràng khi câu chuyện được kể chi tiết hơn trong Ma-thi-ơ 19:27: “Phi-e-rơ bèn thưa rằng: Nầy, chúng tôi đã bỏ mọi sự mà theo thầy; vậy thì chúng tôi sẽ được chi?”
Chúa Jêsus tiết lộ phần thưởng cho sự phục vụ quên mình, nhưng làm rõ các tiêu chí để được phần thưởng đó. Phần thưởng chỉ dành cho sự phục vụ Chúa Jêsus và Phúc Âm, chứ không dành cho sự nhiệt thành với tôn giáo (giống như người thanh niên giàu có trong Mác 10:17-22), và chắc chắn không dành cho những ý tưởng hay để giúp đỡ Chúa Jêsus… Phi-e-rơ đã bị quở trách vì điều đó (Mác 8:31-33). Phần thưởng cho sự phục vụ đích thực trong đời này là sự chu cấp dồi dào cho những nhu cầu của chúng ta cùng với sự bắt bớ (II Ti-mô-thê 3:12). Sau tất cả, phần thưởng đó là sự sống đời đời với Chúa.
Từ bỏ những điều chúng ta yêu mến không phải là việc dễ dàng. Người thanh niên giàu có đã chọn rời bỏ Chúa Jêsus thay vì tài sản của mình. Việc rời bỏ nhà cửa và tất cả những lợi ích về mối quan hệ trong một gia đình đầm ấm là điều rất khó, nhưng nếu Chúa kêu gọi thì Ngài sẽ bù đắp. Đó là kinh nghiệm của Áp-ra-ham (Hê-bơ-rơ 11:8-10) và của Gia-cốp (Sáng thế Ký 28:15). Điều này cũng đúng với Chúa Jêsus (Phi-líp 2:5-8) và đúng với mọi môn đồ rao ra Phúc Âm (Giăng 15:18-21). Mục đích của Phúc Âm là con dân của Chúa Jêsus sẽ ra khỏi nơi họ đang ở để đến với những người không tôn kính Chúa Jêsus bằng sứ điệp cứu rỗi có thể biến đổi cuộc đời họ (I Tê-sa-lô-ni-ca 1:6-10). Tuy nhiên, chính tính cách cũng như việc hy sinh sự thoải mái và an toàn mới là điều cần cân nhắc. Nếu ai muốn làm đầu thì phải làm rốt hết, và những ai muốn nắm quyền sẽ phải làm tôi tớ mọi người. (Mác 9:35). Điều đó có thể làm tổn thương “cái tôi” thích đặt mình lên trước của Phi-e-rơ.
Điều chúng ta làm xuất phát từ con người của chúng ta, từ tính cách của chúng ta, và con người của chúng ta được hình thành bởi mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời và với những người khác. Tính cách của Phi-e-rơ vẫn chưa được Đức Thánh Linh biến đổi. Ông cư xử với Chúa Jêsus như một doanh nhân thế tục điển hình. Nhưng phong cách quyết đoán và quả quyết của ông chẳng làm cho Chúa Jêsus cảm kích hơn so với người thanh niên giàu có (Mác 10:42-45). Thay vào đó, Ngài đang tìm kiếm một tấm lòng mềm mại sẵn sàng phục vụ mà không tìm kiếm phần thưởng. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng dù cho chúng ta trau dồi phong cách kinh doanh thành công nào đi chăng nữa, thì chúng ta cần phải được Đức Thánh Linh biến đổi thành những người phục vụ hết lòng nếu chúng ta muốn vượt qua cuộc thẩm định của Chúa Jêsus (II Cô-rinh-tô 5:9-10).
Lạy Đức Chúa Cha. Con cảm ơn Ngài vì đã làm mọi việc được tốt lành và cách Ngài hành động luôn luôn đúng. Xin tha thứ cho con vì nghĩ rằng những thái độ tạo nên thành công trong thế gian sẽ gây dựng nước Ngài hoặc làm đẹp lòng Ngài. Xin Thánh Linh Ngài làm mới lại con người bên trong của con, đổi mới tâm trí con bởi Lời Ngài để con có thể trở thành người phục vụ trong danh Chúa Jêsus và trong việc rao báo Phúc Âm. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work