Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Tôi đi tìm nguồn giải cứu cho chính mình

Kể về quá trình đi tìm nguồn cứu giúp và giải phóng khỏi nan đề cuộc sống của tôi, quả là không dễ dàng gì!

Tôi năm nay 62 tuổi, hơn 20 năm trước cuộc sống gia đình tôi không lúc nào yên ấm. Tôi luôn sống trong nước mắt vì sự thiếu hụt tiền bạc, nợ nần chồng chất. Tôi đã nhiều lần tìm kiếm sự cứu khổ cứu nạn từ các thần linh. Tôi vốn đạo Lương nhưng vẫn ra tận Quảng Trị quỳ gối khóc dưới tượng Đức Mẹ La Vang, Cha Diệp, Đức Mẹ Fatima,… Ở đâu nghe nói “linh” là tôi tới nhưng vẫn không có gì thay đổi khiến tôi càng bế tắc. Năm 2004, tôi quy y. Nhưng nhiều lần quỳ lạy trước tượng Phật, tôi thấy tượng vẫn “trơ trơ’, vô tri vô giác mà thôi. Năm 2007, một lần nữa, tôi mất tất cả, trắng tay. Thời gian đó tôi sống trong tâm trạng không lúc nào bình yên, tôi bất an, cô đơn và sợ hãi trong chính căn nhà của mình. Chồng và em trai nói tôi bị bệnh hoang tưởng.

Trong lòng tôi luôn muốn tìm một nguồn cứu giúp thật sự, để khiến tôi vui hơn, nhẹ nhàng với những gánh nặng mà muốn quên cũng không thể quên… Cảm ơn Chúa, Ngài đã biết được sự khao khát của tôi, cho tôi có cơ hội nhận ra đâu là nguồn cứu rỗi. Năm 2009 tôi chứng kiến tang lễ của ba ruột được cử hành theo nghi lễ Tin Lành. Không nhang đèn, không cúng bái. Thay vào đó là sự khích lệ, an ủi nhau qua các bài Thánh Ca. Hạnh phước cho ba tôi vì ông đã kịp tin Chúa khi nằm trên giường bệnh những ngày cuối đời. Cũng qua tang lễ của ba, tôi đã nhìn thấy ánh sáng cuối con đường.

Và rồi một buổi tối đầu tháng 8/2010, tại nhà người quen, tôi đã quỳ gối tiếp nhận Chúa. Niềm vui tràn ngập trong tâm hồn tôi, khiến tôi thốt lên: “Chúa ơi, Ngài thương con nhiều quá Chúa ơi. Chúa đã cho con được trở nên con cái yêu dấu của Ngài!” Mọi gánh nặng bắt đầu vơi dần, nỗi buồn được Chúa đem đi, nguồn vui tăng lên trong tôi, và Lời Chúa giúp tôi được yên ủi rất nhiều. Tôi tham gia lớp học giáo lý báp-têm. Dần dà tôi lớn lên bởi lời Hằng Sống. Tôi cảm nhận sự ngọt ngào của lời Ngài và càng tin cậy Chúa nhiều hơn. Tôi không còn lo lắng, bất an nữa từ khi tôi thuộc về Chúa, tôi vững tin nơi Ngài khi đối diện với mọi vấn đề trong cuộc sống. Tôi nhận biết sự “Bình an thật” mà chỉ duy Ngài ban cho (Giăng 14:27). Mặc dầu nan đề vẫn còn trong đời sống của gia đình tôi, nhưng Chúa dạy tôi và thay đổi cuộc sống của chính tôi. Chúa giải quyết nan đề cho tôi, cho gia đình tôi. Chúa lau ráo nước mắt tôi. Tôi không thể kể hết ra được những ơn phước mà Chúa đã ban cho tôi. Chúa Thánh Linh giúp tôi có thái độ tích cực với những thành viên trong gia đình: yêu thương nhiều hơn, tha thứ và cầu nguyện cho họ luôn.

Cảm ơn Chúa! Ngài đã cứu tôi vì tôi chẳng ra chi. Ngài đã tha thứ tôi khi tôi là một tội nhân. Chúa đem tôi ra khỏi những năm tháng khốn khổ. Đến tuổi 51, Chúa đã thương xót mà đem tôi trở về, đây là điều quý giá cho tôi. Lòng tôi thưa với Chúa: “Chúa ơi, con quyết theo Ngài” như một lời hứa nguyện. Tôi sẽ không còn kể những nỗi đau mà sẽ nói cho nhiều người biết về Đấng giải cứu tôi quá đổi diệu kỳ.

Tôi hy vọng ngày rất gần, người thân của tôi cũng được Chúa cứu và cả nhà tôi sẽ được thờ phượng Chúa cùng với nhau thật phước hạnh!

Bài làm chứng của bà Quý Hương – Ban viên Ban Lão Niên

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn